Cõng bàn ghế lên non dựng lớp
Nằm lọt thỏm giữa bốn bề là núi non, xã Trường Sơn, huyện Quảng Ninh là nơi sinh sống của đa số bà con dân tộc Vân Kiều. Xã có 20 bản làng, địa bàn trải rộng, có nhiều bản cách xa trung tâm xã cả ngày đường đi bộ. Một trong những bản xa nhất, nằm tận đường biên giới Việt-Lào là bản Dốc Mây. Bản này hiện chưa có điện, có đường, về trung tâm xã phải mất hơn một ngày đường đi bộ, leo qua từng đỉnh núi tai mèo nhọn hoắt.
Lớp học mầm non mượn tạm nhà dân ở bản Hôi Rấy. Ảnh: Phan Phương
Hôm chúng tôi dẫn đoàn từ thiện lên xã Trường Sơn, trưởng bản Dốc Mây Hồ Hải đưa danh sách các hộ dân đi nhận quà từ thiện, trong đó hơn một nửa phải điểm chỉ ký nhận quà vì không biết chữ. Trưởng bản Hồ Hải giải thích rằng, do bản Dốc Mây xa ngái quá nên việc học của người dân nơi đây khó khăn. Vì vậy một thế hệ người Vân Kiều ở bản Dốc Mây đến nay vẫn mù chữ. “Không biết chữ nên người Vân Kiều ở đây thiệt thòi nhiều thứ lắm. Có cuốn sách, tờ báo bộ đội đem vào cho cũng không biết đọc; đi nhận hàng cứu trợ cũng phải điểm chỉ. Ai vô bản buôn bán cái chi cũng không biết sao mà tính toán...” – ông Hải giải bày.
Ông Nguyễn Văn Tráng - Chủ tịch Ủy ban MTTQ xã Trường Sơn cho biết, 2 năm trước chính quyền xã đã phối hợp bộ đội biên phòng và Trường Tiểu học Long Sơn quyết tâm mở bằng được điểm trường ở Dốc Mây. “Dân bản cũng mừng và hào hứng lắm. Để mở được điểm trường trong đó, cả 20 hộ dân Dốc Mây đã cử người vượt đá tai mèo, gùi bàn ghế, vật liệu, đồ dùng vào bản để dựng trường, lớp... Và thành quả là điểm trường Dốc Mây đã có 15 cháu học từ lớp 1 đến lớp 5 và 5 cháu học cấp 2 ở trung tâm xã” – ông Tráng kể.
Nhọc nhằn con chữ vượt sông
"Nhiều lần xã đề nghị cấp vốn xây điểm trường Hôi Rấy, huyện đồng ý nhưng chỉ ghi vốn có 200 triệu đồng. Trong khi để xây dựng được trường phải mất đến tiền tỷ”. Ông Nguyễn Văn Tráng |
Không nằm sát biên giới Việt - Lào nhưng để đến được với bản Hôi Rấy, xã Trường Sơn chỉ có 1 con đường độc đạo là vượt sông Long Đại qua gần chục cái thác lớn nhỏ. Mùa nắng còn được, nhưng mùa mưa lũ thì con đường độc đạo trở nên hiểm nguy khôn lường.
Việc học của con em Vân Kiều nơi đây quả thật là còn lắm nhọc nhằn. Ông Nguyễn Văn Tráng cho biết, vừa qua bản Hôi Rấy vừa mới thành lập được một điểm trường mầm non nhưng chưa có nhà lớp học. Cũng may trong bản có căn nhà nhỏ lợp tấm fibro xi măng của hộ ông Hồ Kên, bản đã mượn tạm để các cô, các cháu dạy học.
Phụ trách lớp học mầm non là 2 cô giáo trẻ của thế hệ 9X Trần Thị Hồng và Trương Thị Trang. Lớp học hiện có 18 học sinh mầm non, cửa bằng mấy tấp ván ghép lại. Một ít ghế nhựa được đưa về; không nhà vệ sinh nên cô Trang và Hồng vây lại mảnh bạt để làm nơi rửa ráy cho các cháu.
Ở bản Hôi Rấy còn có 1 điểm trường tiểu học với 24 cháu học sinh tiểu học. Nói là điểm trường cho oai, chứ thực chất đây vốn là một cái nhà văn hóa của bản đã xuống cấp trầm trọng. Phụ trách điểm trường này là 3 thầy giáo, trong đó có 2 thầy giáo là Trần Minh Tâm đã có thâm niên 20 năm “cắm” ở các bản trong xã. Còn thầy Nguyễn Văn Dinh có ít hơn, mới khoảng 8 năm.
Hôm chúng đến, thầy Dinh đang một mình đứng 2 lớp trong cùng 1 phòng. Vì chỉ có một phòng học duy nhất nên buổi sáng các thầy dạy hai lớp, 1 và 3; chiều dạy lớp, 2 và 4. Ở cuối ngôi nhà có 1 phòng ngăn tạm là nơi thầy ở. 4 thầy ngủ chung trên 2 cái giường nhỏ...
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]