Chồng tôi là 1 người tốt, lo làm ăn, không trăng hoa, không rượu chè thuốc lá bồ bịch. Anh chỉ thích đi làm xong là về với vợ con, thương con (yêu vợ thì tôi không biết có không, và tôi đang nghi ngờ điều đó!). Vấn đề của tôi hiện giờ là tôi không còn cảm thấy ham muốn sex với chồng tôi nữa, nhiều khi cứ đến tối lên giường, tôi lại díu mắt lại do buồn ngủ. Và chẳng có chút hứng thú gì làm chuyện ấy cả.
Ngay cả khi không buồn ngủ, tôi vẫn không hề có cảm giác muốn gần gũi với chồng. Nhưng không phải là do tôi bị lãnh cảm, tôi vẫn còn ham muốn. Nhưng có lẽ do tôi không còn yêu anh nữa. Nhiều lần tôi vẫn nghĩ, nếu không phải làm “chuyện ấy” với chồng, thì tôi vẫn có thể chung sống hạnh phúc và thoải mái với anh ấy.
Nói về sex thi vợ chồng tôi cũng không được hòa hợp. Anh ấy thường rất nhanh, nên tôi cũng chẳng có cảm giác gì. Lâu ngày, thành ra tôi chẳng còn ham muốn gì ở chồng tôi nữa. Ngay cả hôn chúng tôi cũng không hợp nhau, anh ấy không phải là một người hôn giỏi. Có lẽ do "khẩu hình" của chúng tôi không hợp nhau.
Thế nhưng chồng tôi rất thích làm “chuyện ấy”, và vấn đề làm tôi rất buồn và nhiều khi cảm thấy muốn nổi điên lên đó là: Anh ấy chỉ tỏ ra yêu thương, chiều chuộng tôi sau khi được đáp ứng nhu cầu tình dục. Nếu chúng tôi làm “chuyện ấy” đều đặn 2-3 ngày/ 1 lần thì tôi cảm thấy rất hạnh phúc, vì anh ấy sẽ rất vui vẻ, cưng chiều tôi, nói năng dịu dàng vui vẻ với tôi.
Còn nếu 3 ngày trở lên mà tôi từ chối anh ấy, thì lập tức mặt mày anh ấy sẽ sưng lên. Đi làm về còn không thèm nhìn tôi, nói năng cộc lốc, âm hưởng thì không còn chút tình cảm nào trong đó. Điều đó khiến tôi cảm thấy mình chỉ là gái làm tiền, gái mua vui cho chồng tôi. Nếu chúng tôi làm “chuyện ấy” đều đặn thì tôi được anh ấy đối xử tốt. Nếu không đều, cụ thể là quá 4 ngày, thì anh ấy sẽ đổi thái độ, tỏ ra khó chịu với tôi ngay.
Ảnh minh họa.
Có lần tôi có nói chyện với anh ấy, thì anh ấy nổi giận và vùng vằng nói với tôi là từ nay anh thề sẽ không đòi hỏi gì ở tôi nữa. Rồi nào là vợ chồng sống với nhau không có chuyện đó cũng được. Rồi anh ấy lẩm bẩm điều gì đó liên quan đến việc tôi không đáp ứng được yêu cầu của anh, rằng biết thế anh thà đi ra ngoài kiếm con khác còn hơn. Anh nói thế làm tôi có chút chạnh lòng, nhưng thấy biểu hiện của anh những ngày sau đó không có vẻ gì là sẽ ra ngoài bồ bịch cả nên tôi cũng yên tâm.
Nhưng kể từ lần đó, sau mỗi lần anh đi làm về là vợ chồng chúng tôi như có khoảng cách, không được tự nhiên vui vẻ như trước nữa. Lúc nào anh cũng làm mặt lạnh lùng, cáu bẳn với tôi.
Được 5 ngày, thì tôi ảm thấy có lỗi với anh ấy, nên tôi đã chủ động rủ anh làm "chuyện ấy". Sau đó, anh ấy lập tức vui vẻ trở lại, và lại tiếp tục cưng chiều tôi. Nhưng hôm qua là ngày thứ 3 chúng tôi chưa làm”chuyện ấy” với nhau, anh ấy hỏi tôi, tối nay thế nào. Tôi mệt và trả lời là không, y như rằng, đi làm về, mặt mũi anh ấy rất khó chịu, và nói năng thì cộc lốc.
Tôi như phát điên lên vì tức, anh ấy coi tôi giống như gái điếm mua vui vậy. Tôi cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm, chẳng hiểu anh ấy yêu tôi hay chỉ muốn tôi phục anh ấy nhu cầu sex nữa. Tôi đã khóc rất nhiều, nghĩ ra đủ lí do để có thể bỏ qua cho anh. Nhưng lần này tôi không làm được. Chuyện đó cứ ám ảnh, lởn vởn trong đầu óc tôi mãi.
Giờ tôi chỉ muốn li hôn, để anh ấy tìm được người có thể phục vu cho anh ấy nhu cầu sex. Tôi chán nản lắm rồi, tôi chẳng muốn làm gì, động chạm gì tới anh ấy nữa cả. Nhưng con gái tôi đã 3 tuổi, cháu rất yêu bố. Anh ấy cũng rất yêu cháu, nó cũng nhận thức được nhiều rồi. Tôi cũng không dám nói với gia đình mình, vì mẹ tôi rất lo sợ tôi sẽ khổ sau ly hôn, và mẹ sợ mang tiếng với gia đình họ hàng…
Theo Thùy Ngân - Phunutoday
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]