Lấy nhau được 5 tháng thì chồng tôi nhận lệnh đi công tác ở Vũng Tàu. Mới cưới nhau, điều kiện 2 bên gia đình khó khăn nên chúng tôi phải tự lập về kinh tế. Để tiết kiệm chi phí và do tính chất công việc của dân công trường không có ngày nghỉ nên anh hạn chế về thăm tôi. Năm nào nhiều thì được 2 lần, còn thường thì anh chỉ về một lần vào dịp Tết. Kẻ Bắc người Nam nên tình cảm của chúng tôi cứ nhạt dần. Tôi muốn có một đứa con cho đỡ trống vắng nhưng anh nói cứ từ từ. Chúng tôi vẫn trẻ, kinh tế chưa ổn, nếu có con bây giờ không chỉ vợ chồng khó khăn mà con cái cũng thiếu thốn, không được bằng bạn bằng bè. Thuyết phục thế nào cũng không được nên tôi đành chấp nhận.
Hình minh họa
Lúc mới chuyển công tác, anh rất chăm gọi điện, nhắn tin cho tôi. Càng ngày những cuộc điện thoại hỏi thăm cứ thưa dần. Tôi ngày này qua ngày khác vò võ trong căn nhà trọ ẩm thấp. Ngày đi làm thì không sao, nhưng đêm về nhìn cảnh hàng xóm vợ chồng, con cái sum vầy, tôi lại chạnh lòng, khát khao.
Quân là hàng xóm với tôi, kém tôi 5 tuổi, thấy tôi một thân một mình nên thường qua giúp tôi những công việc nặng nhọc, có việc gì cần là Quân lại nhiệt tình giúp đỡ, từ chuyện điện nước trong nhà hỏng hóc đến sửa xe, xách nước Quân đều tranh làm thay tôi. Lúc đầu, tôi cũng chỉ coi Quân như em trai của mình, chị em đỡ đần nhau lúc khó khăn. Quân là con trai nên ngại chuyện cơm nước, tiện thể tôi thường nấu thêm và gọi Quân sang ăn cùng cho vui.
Ban đầu chỉ có thế, rồi lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Quân thì đang hừng hực sức vóc, tôi lại là gái xa chồng. Chúng tôi đã ngã vào nhau lúc nào không hay. Tối tối chúng tôi lại quấn lấy nhau, cùng ấp ôm nhau trong giấc ngủ.
Quãng thời gian mộng mị trong hạnh phúc ấy, tôi không còn thấy cô đơn và nhớ chồng nữa. Thay vì không thấy chồng gọi mỗi tối là tôi gọi lại cho anh thì bây giờ anh gọi tôi nghe máy, không thì cũng thôi luôn. Vì thế có khi cả tháng chúng tôi chẳng gọi cho nhau một cuộc điện thoại.
Tôi cũng không thấy buồn phiền vì đã có Quân bên cạnh. Nhưng chồng tôi thì khác, có lẽ linh tính của một người đàn ông mách bảo đang có chuyện không bình thường xảy ra với tôi. Anh bắt xe từ Vũng Tàu về, chuyến xe cập bến vào buổi tối khi mà tôi và Quân đang quấn quýt không mảnh vải che thân trên giường.
Anh sững sờ nhìn tôi với thái độ lạnh lùng đay nghiến, tôi bất giác kéo tấm chăn che người, môi bất động không nói thành lời.
Những ngày sau đó, cuộc sống của vợ chồng tôi như địa ngục, chúng tôi không nói với nhau một lời. Giá như anh đánh đập, chửi mắng có thể tôi còn dễ chịu hơn. Nhưng cách mà anh trả thù tôi còn dã man hơn nhiều.
Một tuần sau khi sự việc xảy ra, anh dắt về nhà một cô bé kém chúng tôi cả chục tuổi. Anh nói với cô ta tôi là em gái. Đêm đêm, anh vô tư làm tình coi như không có sự tồn tại của tôi trong căn phòng ấy. Những tiếng rên rỉ, thở dốc và hành động của cả 2 khiến tôi nghẹn thở.
Tôi biết là tôi đã sai nhưng sự trả thù của anh với tôi như vậy có quá đáng lắm không?
Theo - Tinmoi.vn
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]