My không hiểu sao mỗi lần bực mình chuyện gì đó, bà Mỹ lại bóng gió xa gần ám chỉ: “Cái loại đàn bà mà cứ đòi "ăn trên nằm chốc" là dễ lăng loàn lắm!”. Đến khi phát hiện ra camera mẹ chồng gắn trong phòng ngủ, cô mới vỡ lẽ...
Lúc yêu, Nam cũng kể cho My biết hoàn cảnh của mình. Cha anh mất sớm, một mình mẹ anh ở vậy tần tảo nuôi anh khôn lớn. My hình dung ra hình ảnh một bà mẹ yêu và hy sinh tất cả vì con.
Cô cũng thầm cảm phục và có thiện cảm với mẹ chồng tương lai qua lời của người yêu. Thế nhưng, lần đầu tiên khi gặp mặt bà Mỹ, chỉ nhìn vào đôi mắt sắc như dao bổ cau của bà, My đã có linh cảm: “Đây là một bà mẹ chồng ‘nguy hiểm’ chứ không vừa”.
Nghĩ vậy, song cô cũng tự trấn an bản thân sẽ sống thật biết điều để tránh những bất hòa trong gia đình khi về làm dâu. Nhưng sự đời đâu đơn giản, My đã cố gắng “gieo mầm xanh” nhưng nhận lại chỉ toàn “quả đắng”.
Lần ra mắt đầu tiên, sau khi tra khảo 2 tiếng đồng hồ về thân thế và sự nghiệp của My, bà Mỹ có vẻ hài lòng với gia cảnh của cô nên cư xử rất hòa nhã làm My cũng yên tâm đôi chút. Mọi chuyện bức xúc bắt đầu ngay sau lễ cưới của hai vợ chồng.
Buổi tối hôm cưới, khi hai vợ chồng đang loay hoay mở “hòm công đức”, kẻ ghi người đếm thì bà Mỹ bất thình lình mở cửa đi vào.
Giật mình, My mở tủ lấy cái áo dài tay để khoác ngoài cái áo ngủ mỏng manh. Vừa đứng dậy, bà Mỹ đã hỏi: “Con xăm hình trên người đấy à?”. My quay ra cười gượng với mẹ chồng: “Dạ, con xăm ngày tháng năm sinh của con ấy mà”.
Bà Mỹ quắc mắt, nhìn thẳng vào mặt My rồi “phang” 1 câu làm My choáng nặng: “Thế à? Thời của mẹ, chỉ có loại gái điếm mới xăm hình thôi con ạ!”.
My cứng họng, nước mắt chỉ chực bật ra vì bị hạ nhục nhưng cô vẫn cố ngồi “hầu chuyện” mẹ chồng. Lạ một nỗi là chồng cô dường như chả thấy câu nói đầy xúc xiểm ấy có gì nghiêm trọng, anh vẫn bình thản đếm tiền.
Khi Nam hỉ hả thông báo số tiền bạn bè mừng cưới được gần trăm triệu, My chưa kịp nói câu nào thì bà Mỹ đã đưa ra tờ giấy chi chít chữ và nói: “Đây là chi phí mẹ bỏ ra làm đám cưới cho 2 đứa mày. Mẹ cũng nghèo, chả có mà bỏ không ra đâu, giờ có bao nhiêu đưa hết đây. Thừa mẹ giữ hộ, thiếu thì biết đường làm mà trả”.
Chưa để cho con trai và con dâu có lời thì bà Mỹ nhanh tay giật luôn cọc tiền trên tay Nam, lấy cái chun trên đầu buộc lại rồi quay sang My làm luôn một bài “thuyết giáo” về “phận làm dâu”. Đêm đó, My là thức trắng vì nuốt không trôi cục tức trong họng.
Ở nhà, My vốn được nuông chiều, nhưng từ khi về làm dâu, cô thay đổi tính tình 180 độ: chăm chỉ và nhẫn nhịn đến lạ. Sáng nào My cũng dậy sớm nấu ăn sáng cho cả nhà, giặt giũ đâu đấy, chuẩn bị quần áo cho chồng rồi mới đến cơ quan. Sự thay đổi của My làm các chị em trong cơ quan chóng mặt bởi không ngờ My sành điệu ngày nào có thể làm vợ đảm đến vậy. Ấy thế nhưng mẹ chồng cô nào có ưng lòng.
Một chiều đi làm về, vừa bước chân vào phòng khách, cô đã thấy bà Mỹ ngồi đó với vẻ mặt nặng như chì. Bà kêu cô ngồi xuống nói chuyện: “Con là vợ mà không biết quan tâm đến chồng là sao? Con chỉ biết sống cho mình con thôi à? Sống trên đời phải biết quan tâm đến người khác con ạ, như mẹ đây…”.
My chả hiểu đầu đuôi câu chuyện ra sao liền ngắt lời: “Con không hiểu mẹ muốn nói gì ạ?”. Bà Mỹ cầm ngay “tang vật” giơ lên: “Đây! Quần sịp của chồng cô đây, nó bị rách thế này mà cô vẫn kệ. Tôi nói cho cô biết, từ khi thằng con tôi nó đỏ hon hỏn đến giờ, cái gì tốt nhật đẹp nhất tôi đều cho nó, thế mà giờ cô nhìn đây. Xấu chàng thì hổ ai? Cô thì lộng lẫy thế kia mà để chồng cô mặc cái quần sịp rách như cái thằng ăn mày, cô xem lại bản thân mình đi!”.
My thực sự sửng sốt vì câu chuyện bé như con muỗi mà mẹ chồng cô lại biến thành chuyện khủng khiếp đến vậy. My phân bua: “Do lúc giặt nó mắc vào cái móc nào đấy thôi mẹ ạ, con sẽ lưu ý!”. Nói xong, cô nhanh chân mang cái quần vứt đi.
Vừa bước được vài bước, mẹ chồng lại đay nghiến: “Mà lần sau người lớn chưa nói xong thì đừng có nhảy vào mồm nhé, chỉ có cái loại vô học nó mới ứng xử như thế thôi con ạ!”. Phải nói là My sốc đến cứng cả lưỡi nhưng vẫn kịp kìm lại để không tuôn ra những lời “sát thương” tâm hồn bà mẹ chồng nanh nọc.
Bao chuyện bức xúc với mẹ chồng cô đều ý tứ tâm sự với chồng mong tìm được sự cảm thông, nhưng đáp lại chỉ là lời trách móc của Nam vì anh cho rằng My đã quá xét nét và không thông cảm cho mẹ chồng. Thất vọng vô cùng, My đâm ra chán chường với tổ ấm vừa xây chưa được bao lâu mà giờ đã như lâu đài trên cát thế này.
Tiếp đó, thêm một sự kiện gây sốc khác của bà Mỹ như giọt nước tràn ly khiến My ngay lập tức đưa ra ngay quyết định giải phóng cuộc đời mình khỏi “ách thống trị” của bà mẹ chồng quái gở.
Vợ chồng son, xuân tình đang rạo rực nhưng My cũng là người ý tứ. Lúc “hoạt động bí mật”, bao giờ cô cũng đóng kín cửa phòng, kéo rèm che vì 2 vợ chồng đều có sở thích bật đèn sáng, “vặn volume” nhỏ hết sức có thể.
Thế nhưng không hiểu sao, mỗi lần bực mình chuyện gì đó, bà Mỹ lại bóng gió xa gần ám chỉ: “Cái loại đàn bà mà cứ đòi ‘ăn trên nằm chốc’ là dễ lăng loàn lắm, My nhỉ?!” hay “Có nhiều con đàn bà dâm loạn, chồng đi làm kiếm tiền mệt mỏi là thế không chăm sóc thì thôi, cứ bắt chiều theo dục vọng tầm thường của mình, đáng tởm con nhỉ?”.
My rất khó chịu vì những lời khó nghe của mẹ chồng. Cô tăng cường sự đề phòng bằng cách chốt chặt cửa và kiểm tra từng ngóc ngách trong phòng. Thật sửng sốt, cô phát hiện một chiếc camera nhỏ xíu được gắn dưới bàn làm việc chiếu thẳng vào giường ngủ của 2 vợ chồng. Quá đỗi bàng hoàng, cô đờ cả người ra rồi mang cái camera qua phòng mẹ chồng hỏi cho rõ.
Nghe con dâu “truy vấn”, bà Mỹ im lặng không nói gì, mặt mày cứ ráo hoảnh làm My càng điên tiết. Cô vừa nói dứt câu: “Con không ngờ mẹ lại làm trò bệnh hoạn thế” thì bị bà Mỹ vả một cái bạt tai như trời giáng vào mặt.
Ngay lúc ấy, chồng cô đi chơi thể thao về. Bà Mỹ bù lu bù loa với Nam rằng cô vu oan giá họa đặt điều rồi hỗn láo với bà ta. Chưa kịp để vợ thanh minh câu nào, Nam lao đến “bốp bốp” rồi đằng đằng sát khí chỉ tay vào mặt vợ quát: “Sao mày dám hỗn láo với mẹ tao?”.
My đứng chết lặng, nước mắt không ngừng tuôn. Cô lao lên phòng, đóng sập cửa lại. Lát sau, My tức tốc chạy xuống nhà đưa cho chồng lá đơn ly hôn vừa viết chưa ráo mực, mặt phừng phừng sát khí: “Anh giải thoát cho tôi đi”.
Chồng My im lặng không nói một lời, mắt chăm chú ôm cái ipad lảng tránh. Bực quá, My nói như hét: “Anh có kí không thì bảo?”. Lập tức, bà Mỹ phi từ trong bếp ra, giật lấy lá đơn: “Thằng Nam không kí thì để tao kí!”.
Vừa nói, tay bà vừa cầm cái bút kí xoẹt tên Trần Hữu Nam to tướng vào cuối đơn. Xong, bà hỉ hả nhìn con dâu, mặt vênh lên: “Con tao nó bỏ mày thì tao sẽ chọn cho nó hàng trăm con khác tử tế hơn mày về làm vợ, giờ mày cút khỏi nhà tao được chưa?”.
My cầm lấy lá đơn, kéo cái vali to tướng ra khỏi nhà. Đến cửa, cô dừng lại, nhìn đức ông chồng "khả kính" và bà mẹ chồng quái gở. Bất chợt cô cười ha hả, tiếng cười to đầy sảng khoái sau 1 năm trời nhịn thối cả tâm can.
Bà Mỹ và Nam chỉ biết nhìn cô im lặng vì nghĩ cô có vấn đề. Nhưng chỉ bản thân cô biết rõ: “Mình đã có một quyết định đúng đắn!”.
Theo Kiến thức
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]