Tôi vẫn nhớ mãi cái ngày đầu tiên ấy. Đó là một buổi tối hết sức đặc biệt – một đêm giao thừa năm 2010, năm đó ngày Valentime đúng vào ngày mùng một tết Nguyên đán, vì thế tất cả các đôi tình nhân thường tổ chức kỷ niệm ngày lễ sớm hơn một ngày.
Cũng như thường lệ, cứ đến tết tôi được cả nhà giao nhiệm vụ trang trí nhà cửa để đón tết. Năm ấy cũng vậy, cũng tối 30 tết tôi vẫn đang còn loay hoay thổi bóng bay để trang trí nốt phần còn lại để mai đón tết. Tết năm ấy trời đẹp lắm, không khí thoáng đoãng, tiết trời nhè nhẹ, những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua làm cho con người ta cảm thấy hơi hơi se lạnh , nhưng thật dễ chịu. Tôi đang ngồi giữa một nhà bóng bay vừa mới thổi song còn đang chất đầy gian khách, một cơn gió nhẹ thổi qua làm cho những trái bóng bay lơ lửng giữa gian nhà, tiếng cổng kéo dồn, anh bước vào nhà với bộ vest màu da bò trẻ trung và lịch lãm, anh cao, dáng người thon nhỏ, cặp kính cận màu đen trên khuôn mặt càng làm cho anh tăng thêm vẻ thư sinh làm sao. Tôi đang phân vân, lạ lẫm, tò mò về người thanh niên lịch lãm và lạ mặt này .
Anh cất tiếng:” Chào Em. Tết nhất đến đâu rồi em?”
Lúc ấy, tôi vẫn chưa khỏi bàng hoàng, mời anh vào nhà uống nước, tôi nói:
- “Xin lỗi.......”
Anh đáp luôn.:
- Anh là Thành, mấy hôm trước anh có gọi cho em, và chúng ta cũng đã nói chuyện với nhau rồi đó.
Tôi cũng đã nhớ ra mình mới quen qua điện thoại một anh chàng, không ngờ hôm nay được gặp.
Anh khác nhiều so với tưởng tượng của tôi. Giọng nói nhẹ nhàng, nụ cười duyên, hóm hỉnh, chúng tôi trò chuyện làm quen với nhau khá lâu. Đồng hồ điểm 9h tối, anh chào tạm biệt tôi, trước khi về anh không quên lấy từ trong vạt áo Vest của mình ra một cành hoa Hồng đỏ thẫm và xinh xắn, và từ trong ống tay áo ra một thanh sô cô la nhỏ nhỏ xinh xinh tặng tôi với lời chúc:” chúc em một ngày lễ tình nhân vui vẻ và đầy kỷ niệm” . Tôi đón nhận món quà của anh và không quên nói lời cảm ơn. Tiễn anh ra cổng, lòng bồi hồi xao xuyến như là cả hai đã có những tình cảm quen biết từ lâu rồi vậy.
Trở vào nhà và tiếp tục công việc đang dở dang,tôi miên man suy nghĩ về người con trai này, Tôi như bị anh hớp mất hồn ngay từ lần đầu gặp mặt.Tôi suy nghĩ, nghĩ vẩn vơ về câu chuyện vừa qua và cơ duyên quen biết của hai đứa, tôi cười, cười một mình, ... thật ngớ ngẩn. Tôi trở lại thực tại và hoàn thành nốt công việc trang trí tết nhất còn sót. Mười hai giờ,vui vẻ đón giao thừa cùng mọi người trong gia đình, Vậy là một năm mới cũng đã đến. Tôi chìm sâu vào giấc ngủ. Mong rằng sang năm mới và có nhiều điều mới đến với tôi.
Trần Thể
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]