Có những ngày chả buồn nói chuyện với bất kì ai. Cứ lầm lũi làm mọi thứ một mình, an nhiên không cho ai chen vào, không hé môi một lần, thậm chí cổ họng đứ đừ khàn đặc cũng vì chả mở miệng than thở với ai. Vui thì cười, buồn thì khóc. Mà có cười cũng chẳng biết vì sao vui có khóc cũng chả hiểu sao lại buồn. Cứ vậy đó ngày qua ngày thật tẻ nhạt thật đơn độc và tự mình cảm thấy bản thân thật đáng thương. Thậm chí có lúc vội vã hết chịu được lại tìm người kia kẻ nọ trút buồn roi nghĩ lại người tội tình gì đâu mà kéo người buồn cùng mình.
Cứ thế ngày tiếp ngày vẫn là đầy nỗi nhớ anh...
Đã lâu rồi chẳng còn xốn xang vì tận lòng này chả còn vì ai mà động đậy nữa. Chả còn vì ai mà thổn thức nghẹn lòng và cũng chẳng còn ôm khư khư nỗi đau vào mình. Có phải chai lì-có phải vì buồn bã giận hờn mà chả còn cảm xúc? Mà vì bản thân này không cho phép em buồn được nữa.
Có đợi có chờ thì mấy khi anh đã về, thương cho em ôm gọn nhớ thương mục nát, sống với nỗi nhớ đã cũ chẳng buồn quên anh. Chừng ấy thời gian tưởng rằng em đã thôi nhớ thôi thương, cuối cùng vẫn không kiềm được mà nhớ đến anh. Xét nét cho cùng bản thân em chả vững, chả đủ tin-dặn lòng đừng nhớ chỉ càng thêm vấn vương.
Cứ thế ngày tiếp ngày vẫn là đầy nỗi nhớ anh...
Cứ thế ngày tiếp ngày vẫn là chuỗi ngày đầy nỗi nhớ là anh mà chẳng biết nói cùng ai. Thương cho em bản thân vốn đơn độc, tội thêm chỉ biết giấu tình cảm đơn lẻ cho riêng mình rồi cứ sống tiếp những ngày không còn anh.
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]