Nhưng mỗi ngày trôi qua em lại thấy những chuyện ngốc nghếch của hôm qua thật đáng trách. Có đôi khi con tim mệt mỏi rã rời, em tự cho mình cái quyền tiếp tục giấc mơ hạnh phúc mà em đang dang dở, chỉ có điều, là mình em mơ, mình em cười đến chảy nước mắt...
Cảm ơn người đã rời xa tôi.
Để tôi biết dòng đời nghiệt ngã thế nào.
Để tôi biết lòng người sâu cay thế nào.
Để tôi biết mất mát đau đến thế nào.
Để tôi biết nước mắt vô tận thế nào, rơi mãi chẳng biết bao giờ mới hết.
Để tôi biết giá trị của lời hứa tầm thường như thế nào.
Để tôi biết tôi cũng đã từng yêu ai hơn cả bản thân mình.
...
Có ai trả lại được thời gian đã mất không anh. Có ai trả được tình yêu em đã cho đi không anh. Những kế hoạch về tổ ấm nhỏ của hai ta, những toan tính về tương lai hai đứa, nghẹn ức trong lòng, anh có trả lại cho em được không anh...
Sau chia tay, em ôm trong mình rất nhiều giày vò, rất nhiều đớn đau. Có lúc là chạy trốn hiện thực, có lúc tỉnh táo đối diện. Có lúc trấn an bản thân, nhưng cũng có lúc gục ngã đến kiệt quệ.
Sau chia tay, em phải tự đấu tranh với chính mình. Tự khóc, tự cười. Tự tìm lí do cho mình, tìm lí do cho đổ vỡ, tìm lí do để tha thứ, để thanh thản...
Sau chia tay, đôi khi lí trí không thắng nổi con tim, tự bắt mình lang thang mong mỏi tìm kiếm hình bóng anh. Tự em đi tìm đi nối cái duyên mà em cho là em với anh đã bị ông trời cắt đứt.
Sau chia tay, em vẫn sống, vẫn xinh đẹp, vẫn tiếp tục với guồng máy hối hả của dòng đời. Nhưng mỗi ngày trôi qua em lại thấy những chuyện ngốc nghếch của hôm qua thật đáng trách. Có đôi khi con tim mệt mỏi rã rời, em tự cho mình cái quyền tiếp tục giấc mơ hạnh phúc mà em đang dang dở, chỉ có điều, là mình em mơ, mình em cười đến chảy nước mắt...
Nhưng rồi, vẫn phải có một ngày em phải thức tỉnh anh nhỉ. Cái ngày em phải tự kết thúc, thực sự kết thúc những nhen nhóm trong em, những mơ mộng trong em, những hy vọng trong em...
Em phải tỉnh dậy thôi anh nhỉ, kết thúc giấc mơ màu hồng ấy thôi anh nhỉ. Giấc mơ chung đôi của cả hai đứa, hay đó chỉ mãi là giấc mơ của mỗi em thôi.
Em phải tỉnh dậy thôi anh nhỉ, anh hôm nay đã mặc áo vest, làm chú rể đẹp đẽ trong đám cưới hạnh phúc với người khác rồi, em phải tỉnh dậy thôi. Những ký ức về miền xa xôi đã từng có, em phải quên đi thôi. Em phải sống cho riêng em thôi, sống với cuộc sống mà đã chẳng còn anh nữa.
Em phải tỉnh dậy và mở mắt to ra thôi. Vì em đã không có quyền gì để tiếp tục hi vọng, đã từ lâu rồi em không được phép như thế. Em đã sai quá lâu, quá lâu rồi....
Rất nhiều, rất nhiều lần từ ngày mất đi anh, em tự vạch cho mình một cuộc sống không có anh. Có lúc đang dang dở thực hiện thì lại vì người ta kêu tên anh mà em gục ngã, thất bại. Vậy nên đã trách móc, đã nói rất nhiều điều làm tổn thương nhau, cũng chỉ mong bản thân sớm vì hận mà quên đi được. Không xin lỗi, em chỉ muốn nói lời cảm ơn...
Cảm ơn người đã đến bên em, cho em biết mùi vị của yêu thương, cho em nụ cười, cho em hạnh phúc.
Cảm ơn người đã đến bên em, cho em những cuộc hẹn thú vị, cho em vị ngọt đôi môi và cả vị đắng nước mắt.
Cảm ơn người đã đến bên em, cho em biết mình cũng từng là quan trọng với ai đó.
Cảm ơn người đã đến bên em, để em từng làm những chuyện ngốc ngếch dại khờ, để em tranh đấu với tất thảy vì bảo vệ tình yêu.
Cảm ơn người đã đến và đi, để em thấy em trưởng thành lên như thế nào, để em cảm nhận được tất thảy các cung bậc cảm xúc tình ái.
Cảm ơn người đã đến và đi, để em biết con tim này vẫn luôn đập, luôn khát khao.
Cảm ơn người đã đến và đi ở cái tuổi thanh xuân của em, để em không thấy mình quá già để tiếp tục yêu thương.
Cảm ơn vì dừng lại đủ lâu để em không thấy chống chếnh vì cuộc tình ngắn ngủi và cũng không quá dài để thêm hoang hoải sau bao kỉ niệm.
Cảm ơn người đã đến, và cũng cảm ơn người vì đã đi...
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]