- Thị trường
- Tài chính
- Bất động sản
- Thời trang
- Làm đẹp
- Sức khoẻ
- Ẩm thực
- Du lịch
- Đời sống
- Công nghệ
- Giáo dục
- Xe 360
Chị bạn tôi, lấy chồng phố cổ, nhà lại mặt phố có cửa hàng kinh doanh do bố mẹ chồng để lại. Vợ chồng chị không ai học lên, chỉ cái bằng tốt nghiệp phổ thông tiếp quản cửa hàng, thế mà vẫn mua may bán đắt. Từ cái thời chỉ có hơn triệu một chỉ vàng, thì vợ chồng chị đã có trong tay tiền tỉ. Khổ nỗi, chị sinh con một bề, lại toàn con gái, nên bản thân không vui, lúc nào cũng lo sợ chồng không toàn tâm toàn ý với vợ, đi "gửi" một đứa con trai bên ngoài rồi của nả sau này trao hết cho nó.
Thế nên cứ nghe ở đâu có bí quyết sinh con trai là chị lại muốn thử, đa phần toàn những thông tin, kế sách hỡi ôi nên đã nghiêm túc áp dụng đến 4 lần, mỗi lần một "sách", có rút kinh nghiệm sâu sắc hẳn hoi mà vẫn chỉ ra một lũ vịt giời. Rốt cuộc chị sồ sề, xấu xí thấy rõ sau lần sinh công chúa thứ tư. Người ta cứ bảo tứ nữ bất bần nhưng mỗi ngày anh chị lại thêm sa sút, thời buổi cạnh tranh khó khăn, kinh doanh đã kẹt còn phải phân tâm lo cho các con, mà nuôi chúng cũng bằng gạo, bằng tiền, làm gì có chuyện không tốn kém. Mọi người thấy chị hết năm này qua năm khác chỉ bầu bì thì gọi chị là cái máy đẻ. Sau mấy lần mang thai sinh nở, chăm sóc cho bầy con, chị bê trễ việc kinh doanh, giao cho anh cả nên đến giờ tự biến mình thành bà nội trợ, không thể chia sẻ, gánh vác tài chính với chồng, ngoài chuyện các con ăn ngủ học hành ra sao, nhiều lúc chị chẳng còn đề tài nào để nói với anh hết, vợ chồng ngày càng xa nhau.
Tôi lại có cậu em họ đằng chồng, tính gia trưởng và coi thường phụ nữ kinh khủng. Tôi có một dịp đến nhà cậu ấy dùng cơm một lần, nhưng tự nhủ lòng không bao giờ quay lại cái môi trường gia đình vô lý đó nữa. Ngồi mâm cơm có đầy đủ mẹ, vợ, và chị dâu trưởng là tôi, nhưng cậu ấy điềm nhiên dẫn giải "đàn bà đái không qua ngọn cỏ", rằng phụ nữ chẳng làm được cái việc gì đâu, cho ăn học lên nhà giáo, nhà báo hay tiến sĩ giáo sư thì cái việc quan trọng nhất vẫn là đẻ. Và đã đàn bà thì chớ có lên tiếng can dự cùng chồng vào bất cứ việc gì. Tôi ngồi ăn cơm mà nóng hết cả mặt, cậu ấy vô tình hay cố ý động chạm vào tôi, bà chị dâu tiến sĩ đang giảng dạy trong trường đại học? Nhưng nhìn cái cách cậu ấy sai phái vợ con phục dịch luôn tay trong bữa cơm thì tôi tin là vô tình thôi. Đến những người phụ nữ thân thương, máu mủ nhất cậu ấy còn chẳng quan tâm gì đến cảm xúc của họ thì vô tình "động chạm" đến tôi là lẽ rất thường.
Sau này cũng cậu em họ đằng chồng ấy đến tìm tôi, "nhờ bác xin việc cho cháu". Nghĩ chuyện cũ tôi muốn bảo cậu về đi, "đàn bà đái không qua ngọn cỏ", tôi làm sao mà giúp được, nhưng thấy cậu ấy lam lũ quá tôi lại đành nhận lời. Là cậu ấy đã coi thường những người phụ nữ trong gia đình nên bỏ qua mất sức mạnh tổng thể của sự đồng sức đồng lòng, một người đàn ông nai lưng nuôi phụ nữ rồi cho phép mình coi thường họ đâu thể hưng thịnh bằng cả nhà, đàn ông đang bà cùng lao động, nuôi sống và yêu thương đùm bọc lẫn nhau.
Cho nên mới nói, phụ nữ đừng coi thường sức mạnh của bản thân, càng không được để ai khác xem thường mình. Đàn ông lấy vợ chỉ để duy trì nòi giống là đàn ông sai, phụ nữ chấp nhận làm mỗi cái máy đẻ lại càng thiển cận. Duy trì nòi giống chỉ là một phần của hôn nhân, vợ chồng tương kính, biết yêu thương, san sẻ với nhau trên hành trình làm bạn đời mới là biết tạo ra hôn nhân hạnh phúc.
Theo Baotinnhanh
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]