Có được mấy ngày Tết thì năm nào cũng thế về quê chồng là tôi lại lao vào làm bánh trái, cỗ bàn, rồi dọn dẹp...
Mấy năm trước năm nào vợ chồng tôi cũng về quê nội ăn tết từ ngày bắt đầu được nghỉ 27 – 28 tết cho đến tận mồng ba, mồng bốn mới về bên ngoại. Nhưng năm nào cũng thế cứ về bên nội là tôi cảm thấy mệt mỏi. Vợ chồng không mấy khi về quê nên tôi cũng không biết được nhiều về anh em họ hàng nhà anh, chính vì vậy mà về quê chồng tôi không có được nhiều chỗ chơi, cảm thấy mình lạc lõng. Chỉ quanh quẩn ở nhà với mấy việc dọn dẹp, rồi lại sắp bánh, sắp trái, dọn cỗ để ăn…
Đã thế do không thể đi đâu nên tôi đành ở nhà, đến lúc này thì mọi người trong gia đình lại đi thăm hỏi anh em, chúc tết họ hàng hết. Nên tôi được giao luôn nhiệm vụ trông nhà, do bố chồng tôi là con trưởng nên phải đi chúc tết, tôi phải ở nhà để xem trong họ hàng còn đến thắp hương, làm lễ các cụ, gia tiên thì đón tiếp.
Có những ông bà đứng tuổi, bảy tám mươi đến thắp hương nhưng tôi không làm sao biết được họ là ai, và có mối quan hệ anh em, họ hàng với nhà mình như thế nào? Ấy vậy mà mặt mày cứ phải cười nói hớn hở vui như tết, nhưng thực ra trong lòng không vui vẻ gì. Đã thế chồng tôi không bao giờ thông cảm, chia sẻ gì với vợ hết, anh đi chơi với bạn bè, anh em tối ngày, có khi khuya mới về ăn uống cũng không biết ở đâu, về còn lừng mùi rượu, thậm chí nôn mửa ra cho vợ dọn…
Con cái thì không biết chơi nhà ai, có năm tối muộn quá không thấy con về, tôi và chồng gọi điện tìm hết mọi nhà anh em, họ hàng mới tìm thấy.
Năm nay vào ngày cúng ông Táo lên chầu trời sau khi nghe điện thoại từ bố mẹ đẻ, chồng tôi cũng hứa lên, hứa xuống là ngày sau khi được nghỉ sẽ đưa vợ con về quê ăn tết luôn. Nhưng tôi biết cảnh về nhà ăn tết rồi cũng như mọi năm nên đã bàn với anh.
Mọi năm về nội ăn tết rồi, đến mồng 3 tết mới về nhà ngoại, sang đến nơi thì hết tết, chuẩn bị lên chỗ trọ là vừa nên năm nay về quê ngoại ăn tết anh nhé. Mới nghe đến đấy thôi mà chồng tôi đã trợn mắt lên quát mắng “về nhà ngoại thế nào được!”. Anh không đồng ý gia đình về ngoại ăn tết với lý do “mồng một Tết cha” nên bất cứ lý do gì cũng phải về bên đằng nội trước rồi muốn làm gì thì làm.
Cũng chính vì lý do đó mà vợ chồng tôi to tiếng với nhau. Không ai chịu ai nên từ hôm đó đến nay vợ chồng không ai nói với ai câu nào, đi làm về cứ việc ai người ấy làm rồi xong việc là đi ngủ. Tôi cũng thấy quá mệt mỏi về chuyện này. Tôi đắn đo, suy nghĩ mãi, nếu cứ làm căng nên thì hạnh phúc gia đình sẽ bị rạn nứt mất. Mất hòa khí vợ chồng ăn tết sẽ mất vui, sợ sẽ xui xẻo cả năm không biết chừng.
Tết nhất cơ quan cũng sắp xếp lịch trực tết, do gia đình nội – ngoại xa hơn đối với những anh, chị đồng nghiệp cùng cơ quan nên tôi được tạo điều kiện trực vào ngày sau tết, thế nhưng tôi xung phong trực trong tết đỡ phải về quê chồng.
Vì công việc chồng mình sẽ không thể nói được vào đâu, mà không về bên ngoại thì cũng chẳng về bên nội làm gì. Thế cho đỡ mệt! Mà lại giữ được hòa khí vợ chồng, gia đình đỡ xích mích. Chồng con thì tết đến cho về nhà nội trước. Trực xong mồng một tôi về qua gọi là chào hỏi cho phải đạo làm dâu, rồi lại khăn gói về nhà ngoại, thế cho chồng đỡ khó xử với bố mẹ.
Theo Hân - Phunutoday
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]