Sài Gòn ngày đó là những cơn mưa nặng hạt, che khuất những hạt nắng, ngăn chặn cả những buổi hẹn hò êm ả vị hạnh phúc của chúng tôi. Đến bây giờ khi nhớ lại, tôi thường vu vơ nghĩ rằng chắc ông trời muốn cản mọi thứ đi xa hơn, rằng mưa dự đoán rằng đây là một cuộc tình rất nhiều nước mắt.
Trời thương tình muốn cản, ai bảo tôi đây cứ ngoan cố không nghe. Vậy là sau này có khóc nhiều, trời cũng chẳng thèm bận tâm thương xót.
Chúng tôi quen nhau vào mùa mưa, yêu nhau vào cuối mùa và bắt đầu sóng gió khi Sài Gòn sang mùa nắng. Anh có kể cho tôi nghe về người yêu cũ, không những một, mà rất nhiều người. Nhưng tôi không mấy bận tâm, vì tôi cũng có khá nhiều người yêu cũ cũng kể cho anh nghe không sót người nào.
Nhưng cái mảy may không suy nghĩ, chẳng bận tâm đó khiến tôi đau tê tái khi người yêu cũ của anh tìm về, vẹn tròn tình cảm. Tôi vốn là người rất ám ảnh thời gian, tôi và anh chỉ yêu nhau chưa đầy 4 tháng, anh và cô ấy đã bên nhau những 4 năm, mà cái sự chia tay cách 7 tháng trước cũng chẳng phải ý định từ một ai, là không hỏi han san sẻ, là hiểu lầm rồi im lặng xa nhau mà thôi. Để rồi khi cô ấy tìm về với tình yêu ngày xưa và kỷ niệm khó phai nhòa, tôi thấy mình thật thừa, thật vướng bận.
Anh đã giới thiệu tôi với cô ấy qua những đoạn chat đầu tiên khi liên lạc lại, nhưng cô ấy không nhiều phần tin, cả hai giải quyết hiểu lầm, khi chuyện năm xưa đã gỡ xong nút thắt, anh rung động, anh nối lại tình xưa. Tôi biết chứ, tôi đau chứ. Anh đã nói dối tôi nhiều thứ, nhưng tôi yêu anh ngay cả sự giả dối anh mang đến.
Vì chúng tôi, cả ba người, ai cũng là người thiệt thòi cả. Tôi bao dung tình yêu của anh, vì tôi biết anh và cô ấy đã mất đi quá nhiều thứ, hơn nữa tôi tin mình vẫn có thể giành trọn trái tim anh về phía mình. Chẳng phải người ta vẫn nói đã là của nhau thì cuối cùng cũng sẽ về bên nhau đó sao? Duyên phận gắn chặt anh với tôi, còn cô ấy chính là cơn bão lay động mặt hồ đang yên ả.
Người thứ ba, đúng hay sai chưa bao giờ tôi nghĩ đến, nhưng tôi biết tình tay ba, ai cũng phải chịu thiệt thòi. Như một miếng bánh đẹp mắt, đáng ra hai người đã được ăn đúng phần của mình, giờ thêm một người lại phải chia ba, ai cũng mất đi một ít. Và tình tay ba, thứ mất đi chính là tình cảm. Nếu như tôi hoang mang không biết ai mới là người thứ ba, cảm thấy mọi thứ như sụp đổ thì anh thiệt thòi với sự lựa chọn của mình, thiệt thòi khi nghĩ về cả hai người và cả trái tim của anh nữa. Còn cô ấy, thiệt thòi vì đáng ra đã có anh lâu rồi nhưng lại để tôi có cơ hội chen chân vào khi cả anh, cả cô ấy đang tồn tại những hiểu lầm không đáng xảy ra.
Vậy nên tôi vị tha cho tình yêu này, mọi người xung quanh thì bảo tôi ngốc quá, với một người đàn ông ngoài mình ra còn yêu người khác thì giữ làm gì, không bỏ quách cho xong. Nhưng mọi thứ không giống như những gì họ nhìn thấy, với tôi, tình yêu là chờ đợi nhau. Tôi cho anh thời gian đủ để dứt khoát với một người, cho tôi thời gian để hiểu anh và cho anh thấy tình cảm của tôi là lớn đến đâu, cho cô ấy thời gian để nghĩ suy thật đúng đắn về mối quan hệ này.
Tình tay ba kiểu như tôi, ai cũng đau như ai thôi!
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]