Nhiều lúc anh tự nhủ “thôi đừng làm những việc vô ích nữa, hãy để em được yên như em muốn” nhưng lý trí và trái tim có bao giờ nhìn về chung hướng.
Em cô tiểu thư xinh đẹp, xứng đáng được hưởng cuộc sống đài các thuộc về em
Trong cuộc tình này, anh không có quyền và chẳng thể trách em. Bởi đơn giản chúng ta đến từ hai thế giới khác nhau. Em cô tiểu thư xinh đẹp, xứng đáng được hưởng cuộc sống đài các thuộc về em. Còn anh đơn giản là gã nông phu, chỉ biết ngẩn ngơ và nhiều mộng tưởng.
Anh lao vào tình yêu như con thiêu thân không cần lối thoát. Như nhà thơ đa sầu nào đó từng viết “anh đã yêu em một tình yêu quá độ/ đôi lúc làm em sợ phải không em”. Còn nỗi đau nào lớn hơn chính việc làm cho người mình yêu thương cảm thấy thù ghét, sợ hãi. Nhưng em ạ! Đừng trách tội một trái tim đang chịu tổn thương…
Nếu lúc này đây có một điều ước, anh chỉ biết nguyện cầu thà rằng anh chưa bao giờ được gặp em. Như thế nghĩa là hằng đêm anh không phải một mình chờn vờn bên khói thuốc, không phải lặng lẽ viết tên em rồi lặng lẽ xóa đi.
Anh nhớ em, nhớ nụ cười, nhớ ánh mắt, nhờ bồ môi…anh nhớ em, nhớ quay quắt, điên dại. Tại anh? Tại em? Hay tại ai? Mà nỗi nhớ cứ dày vò anh đến thế. Anh biết, em có cuộc sống của riêng em. Em có bóng hình để thương nhớ. Còn anh sẽ chẳng bao giờ thoáng qua trong suy nghĩ của em. Nếu có đó chỉ là sự ghẻ lạnh, căm hờn…
Ông trời đã tàn nhẫn để cho em bước qua đời anh rồi mãi mãi trở thành vết thương lòng âm ỷ. Em biết không lần đầu tiên gặp em anh hiểu cô gái này sẽ làm mình đau khổ. Thực ra trong tiềm thức em không có điểm gì ở một cô gái lý tưởng mà anh thầm chờ đợi. Em hiện đại, em tinh ngịch, em tóc xanh, tóc đỏ… em không mang nét thuần khiết, Á Đông của thiếu nữ “chân quê” trong trang thơ Nguyễn Bính anh tôn thờ. Thế mà anh lại trở thành kẻ ngây ngô, yếu đuối khi đứng trước em. Anh chấp nhận mọi khinh miệt, coi thường từ em. Tình yêu? Đây có phải là cái mà người ta gọi là tình yêu thực sự.
Anh nói ra những lời này không phải để giận hờn hay trách cứ em, cũng không phải đề van lơn, cầu xin sự thương hại. Với anh mọi chuyện được giải quyết hết sức đơn giản. Anh chỉ cần biết rằng mình yêu em thế là đủ rồi. Còn tình cảm của em dành cho anh không quan trọng.
Em cứ sống cuộc sống của riêng em. Anh chỉ lặng lẽ dõi theo, lặng lẽ ước mơ. Đó là quyền của anh, là niềm vui, là lẽ sống của anh. Sau tất cả, anh chỉ muốn nói với em một điều… Xin lỗi, chỉ vì anh yêu em.
Theo 24h.com
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]