Quá khứ là loại thuốc độc cuốn người ta vào vũng lầy hồi ức, thứ tương tự vũng nước bùn chắn ngang con đường làm cho những bước chân nhạt nhòa theo ngày tháng. Cũng có khi quá khứ lại là loại nước hoa ta luôn luyến lưu nhưng sẽ không bao giờ tìm được mùi vị thứ hai...
Nếu đã là thuốc độc thì hà cớ gì chúng ta lại mang theo bên mình, một lúc nào đó thứ thuốc độc này lại bóp nghẹn tim ta, len lõi làm những giọt thủy tinh không ngừng rơi xuống. Còn nếu đã là loại hương thơm vô giá, thì tại sao ta cứ giữ khư khư bên mình để rồi đến một lúc ta không còn thấy thú vị với nó nữa.
Khoảng tình giống như những vệt vôi trắng trên con đường, nâng những bước chân lướt vội qua nó và giữ cho chúng ta an toàn chứ không phải xô ta ngã. Những vấp ngã chỉ làm chai dần cảm giác đau đớn chứ không hề làm mất cảm giác được yêu thương. Yêu thương là thứ sẽ đến, thứ tương tự của quá khứ hãy xem là nương nhờ, là thứ sẽ vun đắp trái tim tương lai ấm hơn, cho ta chút gia vị của sự nếm trải.
Và nếu tin rằng nếm trải nhiều sẽ làm trái tim thắt lại thì chia cách sẽ là địa ngục. Có bao giờ bạn đặt câu hỏi thần cupid sẽ dành bao nhiêu mũi tên cho mỗi người, nếu câu trả lời là một thì chia cách mới thật sự đáng sợ. Đáng sợ nhất là khi trái tim đã đóng băng và tất cả mọi thứ không thể xuyên vào. Nhưng rất may mắn, phần quà thần cupid dành cho mỗi người lại là số nhiều, hãy nhận lấy nó bất cứ lúc nào bạn cần một khoảng yên bình mới.
Khi sấm chớp dăng đầy trời, lại là lúc mà nơi mình đứng sẽ an toàn nhất. Không xa vời để ví von rằng khi thấy được tan vỡ lại là lúc có thể thôi níu kéo một trái tim. Tình là gió, trái tim là mưa. Gió sẽ thôi cuốn mưa nếu mưa nuốt trọn được gió vào lòng. Hòa quyện, xâu xé và xua tan, đó là những thứ phải làm để giữ lại trái tim với hình hài nguyên vẹn.
Những bản tình ca thường được làm nên bởi những nốt trầm, sự luyến láy chỉ làm cho bản nhạc thêm nhiều điểm thắt nghẹn. Thắt lại không ở giai điệu mà ở chính mình. Hãy tin rằng không gì có thể rộng hơn trái tim và hẹp bằng chân trời, khi đó trái tim bạn có thể chứa cả chân trời thênh thang và khắc nhiên mọi bản tình ca sẽ trở nên bất hủ.
Đêm sẽ dài lắm nếu thiếu một bàn tay. Ngày sẽ nhọc nhằn nếu vơi đi một hơi thở. Tình yêu không sinh ra để nhìn và ngưỡng mộ mà sinh ra để ta chạm và khám khá. Đừng để thời gian rơi rớt trong im lặng mà hãy chạy về phía bàn tay luôn trông ngóng hơi ấm của chúng ta.
Nếu là của nhau thì ngẫu nhiên cũng có thể bắt đầu.
Và sẽ có lúc trái tim biết tìm một tình yêu mới...
Theo Guu.vn
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]