Search
Thứ 3, 04/03/2014, 18:05 PM

Đêm tàn của những đau thương (P.4)

Anh nhìn sâu vào mắt cô, cảm giác như bị giam vào hầm tối... khiến anh đau đớn, hoảng loạn.
Tình yêu của một cô gái xinh đẹp dành cho Hoàng - một chàng trai đồng tính.

>> Đêm tàn của những đau thương (P.3)
>> Đêm tàn của những đau thương (P.2)
>> Đêm tàn của những đau thương (P.1)

Họ đã cùng nhau vượt qua rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau trong cuộc sống
Đẩy cửa phòng bệnh, Hoàng thấy chỗ cô nằm trống trơn.
- Xin hỏi, cô gái nằm ở giường số 4 đâu rồi ạ? - Hoàng vội vã hỏi bác sĩ
- Bệnh nhân tên gì?
- Hoàng Diên Vỹ.
Y tá lật giở lịch bệnh nhân, mỉm cười đáp lại:
- Đã có người làm thủ tục xuất viện cho cô ấy rồi.
Xuất viện rồi? - Anh ngẩn người. Có lẽ nào lại thế? Mà cô ta có thể đi đâu? Hoàng đưa mắt nhìn Du, Du cũng lắc đầu và liền kéo anh đi tìm Vỹ.
- Điện thoại cô ấy không nghe máy.- Du gọi điện nói với anh, cậu đến các địa điểm gần , còn anh quay trở về nhà tìm.
- Cô ấy không ở nhà. - Anh rệu rã lắc đầu.
Rất lâu sau, cũng không thấy cô quay về, anh quyết định nhờ đến sự trợ giúp của cảnh sát. Đang định nhấc lên thì điện thoại lại réo đến. Là dãy số lạ. Linh cảm có tin tức của cô, anh bắt máy.
- Tôi đây…- giọng cô nhẹ hẫng, nghe không có tiếng ồn, cũng không biết cô đang ở nơi nào.
- Cô đang ? - Anh gằn giọng, mệt mỏi nhưng vui mừng, có điều, anh lại không nhận thấy sự vui mừng trong chính bản thân.
Anh thều thào với chính lý trí của mình rằng, đó đơn thuần là sự nhẹ nhõm, nhẹ nhõm vì biết cô không sao, nhẹ nhõm vì anh không cần chịu trách nhiệm gì về sự an toàn của cô. Chỉ là anh nhầm lẫn… nhầm lẫn nghiêm trọng rồi.
- Tôi đang ở đâu ư? - Cô hỏi lại, có chút váng vất trong đầu óc, hình như cô vẫn còn hơi say. - Không biết, có người đến đưa tôi đi…
- Cô điên à? Lớn vậy rồi mà người lạ đến cô vẫn đi theo sao?
- Tôi đâu có nói là người lạ? - Cô uể oải, sau đó mới tiếp tục: - Lát tôi về, không cần tìm nữa đâu. Chỉ đi có mấy tiếng thôi mà anh đã định sử dụng cả mạng lưới của tập đoàn để tìm tôi ư? Tôi có giá trị nhỉ?
Nhận thấy giọng cô còn có chút nghèn nghẹt, Hoàng mới nhớ ra đêm qua cô say, lại cảm mạo, liền định hỏi thăm. Thấy bản thân có điều không đúng với cô nên anh đành mở lời:
- Sức khỏe thế nào rồi?
À… à… không biết. - Cô nghiêng người, nhìn sang người bên cạnh, khẽ hắng giọng hỏi người bên cạnh mình: - Sốt bao nhiêu ấy nhỉ?
Anh nghe ở phía bên kia, lại không rõ cô đang nói chuyện với ai, chỉ thấy tiếng xì xào, rồi cô mới đáp.
- À, hơi sốt một chút, tầm 38 độ C gì đó. Yên tâm, khỏe lắm rồi. Vậy nhé, nhắn Du an tâm. Tôi cúp máy đây…
- Khoan!
- Sao?
- Không có gì, tối muộn, cô ngủ ở đó cũng được.
- À… được rồi, tôi biết rồi!
Cô cúp máy, mắt ngước lên nhìn người trước mặt, cười khổ.
- Em cứ nghĩ anh ta sẽ nói gì đó, nói gì thì em không biết, chỉ là rất mong chờ, mong chờ điều gì cũng không rõ.
Giọng nói cô đều đều, không âm vực, không gì cả, cứ lướt qua tai người trước mặt một cách vô tình. Người trước mặt nhăn mày, rồi đưa tay lên xoa đầu Diên Vỹ, trong ánh mắt còn tia chua chát.
- Đừng nhìn em như nhìn con cún bị thương, em không quen!
- Em mệt rồi, nghỉ đi, lát tôi đưa em về! - Đáp lại cô là giọng của một cô giá trẻ, có chút lạnh lẽo, có chút xa vời nhưng thực chất rất dịu dàng.
- Thanh này, em có phải kẻ ngu ngốc không? Biết bản thân sẽ bị thương, vẫn cứ đâm đầu vào. Ngay cả hạnh phúc cũng không đoạt được, em biết làm sao?
- Là tại em bị uy hiếp thôi, chờ đợi thêm một năm, một năm nữa tôi sẽ đón em về. Em sẽ thản nhiên biến mất khỏi Vũ gia. - Thanh mở miệng, tiếng nói thanh thúy có phần lạnh lùng khiến Diên Vỹ cảm thấy rùng mình, cũng nhận ra sự rung động trong tim.
Là thanh âm của tự do và hoài bão đến gần. Chỉ cần cô có thể an toàn rời khỏi Vũ Hoàng, chạy trốn khỏi Vũ gia, tìm thấy tình yêu đích thực cho mình, đại loại thế. Nhưng một năm, là quá đủ để sau này khi nhìn lại, cả cô, cả anh đều nhận ra sai lầm của chính mình.
***
Cô trở về nhà, đã quá 10h đêm, cảm thấy mệt mỏi và bất lực. Nhà không mở đèn, tự cười tự diễu, cô mai mỉa: “Không phải giả bộ ngồi trong bóng tối cô đơn đấy chứ?”.
Bật đèn lên, lại chẳng có ai. Không thất vọng, cũng không hy vọng, một lần nữa cô đảo mắt quanh nhà, cũng chẳng tìm thấy điểm gì mới mẻ.
- Về rồi à?
- Về rồi. - Gật đầu, Diên Vỹ kéo môi thành nét cười nhàn nhã với Hoàng, trong mắt có chút cảm kích.
- Không phải tôi đợi cô về đâu.
Ừ, tôi biết. - Cô gật đầu, việc anh thanh minh thật là nực cười.
Hoàng nhìn cô mệt mỏi vào nhà, thấy bản thân có chút lóng ngóng. Đúng là anh không đợi cô về, chính anh nói rằng cô có thể ngủ lại cái nơi chết tiệt nào đó mà lúc gọi điện cho anh, cô đang ở đấy. Nhưng, khi thấy cô về nhà, anh thật sự muốn mở cửa phòng ra chào đón cô.
Rồi tự nhận thấy thật sai lầm. Cô không ngước nhìn anh một cách vui vẻ, cũng không cảm kích gì sự hiện diện của anh. Thật sự, thật sự cảm giác thiếu vắng cô và hình ảnh cô ngồi vừa vừa gọt hoa quả khiến anh hoang mang. Và hoang mang hơn, là cảm giác đối với cô mà anh nhận thấy. Đó không phải là điều gì đó thật sự tốt lành, đối với cả hai.
Diên Vỹ đi qua anh, vào phòng tắm, còn anh, trở về thư phòng, bắt đầu làm việc.
Điện thoại reo lên, đầu dây bên kia là Du.
- Cô ấy về rồi chứ?
- Ừ, về rồi, em đừng lo lắng, ngủ sớm đi!
- Em biết rồi, anh trông chừng cô ấy nhé!
- Mai em thi, em lo cho cô ta làm gì? - Hoàng nhăn mày, Du phải lo mới đúng chứ? Cậu phải lo vì anh ở cùng cô ta, dưới một mái nhà cơ mà? Nhưng nghĩ kĩ lại thì không cần, cậu biết anh đâu có để tâm đến đàn bà? Anh cũng thế, cậu cũng thế, vậy thì chẳng ai giữa anh và cậu phải lo về Hoàng và Diên Vỹ cả.
- Cô ấy mới ốm dậy nhưng nếu anh thực sự không cuống cuồng cho cô ấy thì em cũng an tâm rồi.- Du thở dài, thực chất, bàn tay cậu đang nắm rất chặt. Nếu như, nếu như anh nói anh sẽ quan tâm rồi kệ việc xảy đến với cô ta thì cậu không băn khoăn đến thế. Đằng này…
- Được rồi, anh biết rồi, cô ta mới về thôi, nào, em mau nghỉ đi, nốt mai là môn cuối phải không?
- Vâng, mai môn cuối rồi. Xong anh đón em nhé?
- Mai à? Anh sẽ cố, với em trước lúc em thi.
- Được rồi, em cúp máy đây, nhớ giữ sức khỏe.
- Được, anh biết!
Anh cúp máy, dư vị ngọt ngào từ Du khiến anh nở nụ cười dịu dàng. Phải, chỉ có Du mới làm anh dịu lại, chỉ có Du mới khơi gợi lên trong anh sự ấm áp, cũng chỉ có cậu mới bóc được cái vẻ lạnh lẽo và trái tim vốn giá lạnh của anh.
Đôi lúc anh muốn móc tim mình ra, để có thể chắc chắn rằng, nó đang đập, nó đang nóng hổi đập trong lồng ngực của anh... nhưng anh không cần nữa. Chỉ cần Du ở đó, anh sẽ biết rằng, tim anh phát sung lên vì cậu. Tất cả là vì cậu.

Nhìn sâu vào mắt cô, anh cảm giác như mình như bị giam vào hầm tối (Ảnh minh họa)
Diên Vỹ đứng ngoài, thầm cười nhạt. Cô nắm tay định đẩy cửa vào nhưng vội thu lại. Cô quay lưng, trở về phòng ngủ rồi trải nệm ra. Bệnh cô chưa khỏi hẳn, đầu óc vẫn còn váng vất và men rượu khiến cô thèm thuồng.
Cô nhớ đến vị rượu hôm qua, từng thứ trộn lẫn với nhau đều mang theo sắc thái riêng biệt tuyệt hảo. Cảm giác tắm mình trong màn đêm, ánh mắt lạnh nhạt đảo xuống đường phố kia và men rượu khiến cô có cảm tưởng mình là một nữ hoàng. Một nữ hoàng cô độc.
Sáng hôm sau, cô rời nhà rất sớm. Hiếm khi cô ra khỏi nhà trước anh. Thường sẽ tạm nhâm nhi một cốc cà phê, mà anh đoán nó luôn lạnh ngắt. Cà phê đắng, lại lạnh khiến cho vị của nó làm anh rùng mình. Và cô sẽ ngồi ưu tư ở ban công, cùng tách cà phê đó.
Đã có lần anh hỏi cô thích đồ uống gì, cô đáp là sữa. Có điều, thức uống sáng của cô luôn là cà phê đen.
- Tối tôi về muộn, anh tự nấu cơm nhé!
Anh nhìn vào màn hình điện thoại không khỏi cau mày. Nấu cơm? Cô điên à? Cô nghĩ anh không thừa khả năng chạy ra ngoài ăn hàng chắc? Cũng là một dịp tốt, anh sẽ mời Du đi ăn, và sau đó sẽ là một bữa tối lãng mạn của hai người.
Diên Vỹ trở về nhà sớm hơn cô nghĩ. Cảm giác cô đơn chưa bao giờ trở nên mạnh mẽ đến vậy. Cô tự nấu mì Ý, tự mở bia, rồi bắt đầu bữa tối một mình. Cô luôn một mình, luôn tự lập. Tự lập từ thuở bé, đến mức có cảm giác rằng, cô chẳng cần ai và dường như cũng không ai cần cô.
Ngay cả cuộc ngớ ngẩn này cũng thế. Xoắn mì, cô cho miếng thức ăn thật lớn vào miệng, sau đó ho khù khụ vàcảm thấy nước mắt chảy ra.
"Chán thật… mới ho có tí mà nước mắt đã chảy, thật vô dụng!” - Diên Vỹ lầm bầm, rồi gạt nước mắt.
“Ơ… không phải… không phải vì ho…” - cô chua chát nghĩ thầm. Không phải vì ho, mà là vì khóc. Hơn hai mươi năm trời, cô rất hiếm khi khóc. Cho dù có mất tất cả, cho dù những thứ cô nắm trong tay bị tước đoạt sạch, cô đều chưa một lần rơi nước mắt.
"Chắc sắp đến kì nên nhạy cảm…” - quyết định không ăn nữa, cô uống cạn một hơi với lon bia, rồi đem đổ mỳ vào thùng rác. Tần ngần một lúc lâu, cô mới trở về thư phòng.
Cô rất bận rộn. Sự thật là cô bận đến nghẹt thở. Trở về nhà, cô còn mang theo việc về. Dường như công việc là bạn tình duy nhất của cô.
- Anh về từ lúc nào vậy?
Hoàng đứng ở cửa từ rất lâu rồi, anh cảm thấy thật sự tò mò với mức chuyên tâm và tập trung của cô. Anh đã đứng ở cửa phòng tầm 20 phút nhưng cô vẫn chăm chú đánh máy, ghi chép mà không một lần ngẩng lên.
- Cô khóc à?
- Sao cơ? - Cô đưa tay lên má mình, lên mắt, sờ sờ khuôn mặt. Chẳng lẽ lúc nãy cô khóc thật sự nhiều? Cô đã gạt hết nước mắt rồi cơ mà?
- Sao cô khóc?
- Tôi không có!
- Cô có. - Anh cau mày, nhắm mắt như tĩnh dưỡng, rồi mới lững thững đến gần cô.
Anh mặc áo sơ mi, cà vạt có chút lơ là và mang theo mùi trầm dịu mà ấm. Cô cảm thấy khó hiểu, chỉ nghiêng đầu, xoáy ánh nhìn của mình vào người đối diện. Anh muốn khăng khăng cái gì? Cô không biết nhưng cũng không né tránh.
Anh nhìn sâu vào mắt cô, cảm giác mình như bị giam lại vào một hầm tối. Nơi hầm đó tối tăm đến mức ghê rợn, ở đó, còn dìm anh vào sự hoảng loạn và đau đớn. Thì ra, đôi mắt cô là như thế. Màu xanh lá phẳng lặng, mà u tối.
- Cô là con lai, là người nước nào vậy?
- Nước Anh, sao?
- Đôi mắt, trông cô thật thảm thương, như kẻ bị bỏ rơi vậy.
- Vậy sao? Cảm ơn, chí ít anh không ví tôi như con cún bị vứt bỏ trong ngày mưa.
- Dường như cô luôn bị vứt bỏ?
- Anh muốn nói gì đây? - Cô nhướn mày, khóe miệng cũng nở nụ cười lạt lẽo.
- Và dường như cô cũng vứt bỏ chính mình?
- À… - Không biết nên thốt thêm câu gì, cô cảm giác người đàn ông trước mặt mình có vấn đề về não bộ, chỉ im lặng nghe xem anh nói gì, thì câu tiếp theo đã làm cô chết lặng.
- Còn có người cần cô… chí ít, thì tôi cần cô.

(Còn nữa)

"Còn có người cần cô… chí ít, thì tôi cần cô" - dường như Hoàng đã không thể giấu được những cảm xúc của mình dành cho Diên Vỹ? Nhưng tại sao cảm xúc trong anh lại mâu thuẫn như vậy? Anh yêu Du, cảm giác bình yên, hạnh phúc khi ở bên Du. Còn ở bên cô, anh lại thấy xao động trước hình ảnh một người con gái luôn tỏ ra kiên cường... nhưng thật sự thì rất yếu đuối. Liệu rồi, anh sẽ lựa chọn ai sẽ cùng anh gắn bó đến hết cuộc đời này? Mời các bạn hãy theo dõi phần tiếp theo "Đêm tàn của những đau thương" trên tttd.vn hàng ngày nhé.

Mai Thỏ


Hài Hước

Cứ gặp gái xinh là rình chụp ảnh bằng được
Có rất nhiều cách để nổi bật giữa đám đông và "gây cười" cho mọi người là cách mang lại...
 
Trai trẻ 2k đùng cái lấy vợ 9x, quan viên hai họ sốc nặng khi đứng cạnh chụp hình để lộ sự thật
Tình yêu không quan trọng tuổi tác, câu nói này đã rất nhiều lần được minh chứng bằng thực tế....
 
Sự thật về đám cưới của chú rể 2000 và cô dâu hơn 10 tuổi
Theo như những thông tin chia sẻ trên các trang mạng xã hội, cặp đôi được đồn đoán là cô...
 
Những màn ngụy trang
Để thích nghi với môi trường sống, chúng buộc phải ngụy trang cực giống với cảnh vật bên ngoài và...

Phi Thường

Có nên hay không nên nếu xin việc… lại ở công ty cũ?
Trải qua các vị trí ở các công ty khác nhau, có bao giờ bạn cảm thấy không hài lòng...
 
3 tuổi hạn cực xấu năm Giáp Thìn 2024, 1 tuổi đại nạn đề phòng mất cả cơ ngơi
Bước sang năm 2024, có 3 tuổi này rất đen đủi, cần thận tiền bạc thất thoát.
 
3 con giáp là ‘chúa tiêu hoang’, không giỏi tính toán nhưng chẳng bao giờ lo hết tiền
Những con giáp này không được giỏi trong việc quản lý chi tiêu. Họ thích gì sẽ mua, muốn gì...
 
Cô gái hốt tiền tỷ nhờ
Trong thập kỷ qua, xu hướng ăn uống vô độ (hay còn gọi là mukbang) trở nên phổ biến, giúp...
7 lỗi thường gặp khiến bạn mãi không đậu phỏng vấn xin việc
Bạn đã bao giờ tự hỏi, tại sao mình mãi không vượt qua vòng phỏng vấn xin việc dù sở...
 
Có nên hay không nên nếu xin việc… lại ở công ty cũ?
Trải qua các vị trí ở các công ty khác nhau, có bao giờ bạn cảm thấy không hài lòng...
 
Tổng hợp sự kiện Việt Nam - Brazil
15 năm, kể từ lần dẫn dắt đội tuyển Olympic Brazil sang thi đấu giao hữu với đội tuyển Việt...
 
Gợi ý trả lời câu hỏi phỏng vấn “Điều gì khiến bạn khác biệt?”
Thể hiện những phẩm chất độc đáo của bạn là điều cần thiết trong thị trường việc làm cạnh tranh...
 
CEO JPMorgan cảnh báo: Fed có thể sẽ tăng lãi suất thêm 0,75%, vẫn chưa khép lại lộ trình thắt chặt chính sách
CEO của JPMogarn, Jamie Dimon, cho biết trong một cuộc phỏng vấn rằng có khả năng Fed sẽ tăng lãi...
 
4 con giáp sinh ra là những ngôi sao may mắn, đi đến đâu cũng được quý nhân phù trợ, càng về già càng ngập tràn phúc lành
Nhờ được phúc lành vây quanh, 4 con giáp này vượt qua được nhiều gian khó trong cuộc đời.
Dấu hiệu nhận biết rau
Bài viết này sẽ cung cấp cho bạn một số đặc điểm để nhận biết rau có thuốc trừ sâu,...
 
Delectech ra mắt Tính Năng Mới cho Seotobo: Viết Nội Dung Tự Động giúp SEO đỉnh cao
Trong thời đại mà trí tuệ nhân tạo (AI) ngày càng trở thành xu thế, việc tích hợp AI vào...
 
MART24H – NƠI KẾT NỐI TRIỆU TRÁI TIM YÊU THƯƠNG
Ngày 10/01/2021 vừa qua, Công ty Cổ phần Mart24h cùng với Hành Trình Kết Nối Yêu Thương Việt Nam đã...
 
Maritime Bank trao 4 cây vàng cùng hàng nghìn quà tặng  cho các khách hàng may mắn
Tháng 1/2018, Maritime Bank đã trao thưởng 4 cây vàng cùng 27 chỉ vàng đầu tiên của chương trình “Lộc...
 
Thị Phần Lò Đốt Rác của các Hãng tại Việt Nam
Những năm qua để giải quyết bài toán về xử lý rác thải nông thôn thì phương án mua lò...
 
Tuyển dụng trưởng phòng vé & trưởng nhóm quản lý bảo trì máy bay
Hãng hàng không Eastar Jet Co., Ltd tại Hàn Quốc tuyển dụng

Đời sống

7 lỗi thường gặp khiến bạn mãi không đậu phỏng vấn xin việc
Bạn đã bao giờ tự hỏi, tại sao mình mãi không vượt qua vòng phỏng vấn xin việc dù sở...
 
Có nên hay không nên nếu xin việc… lại ở công ty cũ?
Trải qua các vị trí ở các công ty khác nhau, có bao giờ bạn cảm thấy không hài lòng...
 
Tổng hợp sự kiện Việt Nam - Brazil
15 năm, kể từ lần dẫn dắt đội tuyển Olympic Brazil sang thi đấu giao hữu với đội tuyển Việt...
 
Gợi ý trả lời câu hỏi phỏng vấn “Điều gì khiến bạn khác biệt?”
Thể hiện những phẩm chất độc đáo của bạn là điều cần thiết trong thị trường việc làm cạnh tranh...
Top
Điện thoại:

Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]

3.58348 sec| 2001.211 kb