Tôi có công việc ổn định và là cô gái vui vẻ, hòa đồng, tương đối dễ thương và dễ gần - đó là nhận xét của những người xung quanh về tôi. Cách đây 2 năm, tôi có một mối tình sâu đậm và cùng từ đó đã để lại trong cho tôi cú sốc rất lớn. Tôi từng nghĩ mình không đứng dậy nổi nhưng sau thời gian dài, nhờ công việc, học tập, tôi đã gượng dậy và tiếp tục cuộc sống. Nhưng tôi không nghĩ là mình có thể yêu lại lần nữa.
Rồi một ngày, không biết do ông trời sắp đặt hay muốn thử thách tôi thêm lần nữa, tôi gặp anh. Anh đẹp trai, gia đình rất bề thế nên tôi không nghĩ chúng tôi có thể đến với nhau. Anh sung sướng từ nhỏ, có công việc ổn định, còn gia đình tôi lại không mấy khá giả, tôi phải đi làm để phụ giúp gia đình. Lúc đầu, tôi không dám đến với anh vì tôi sợ câu “trèo cao té đau” và ngay cả gia đình tôi cũng nói hai đứa hoàn toàn không hợp nhau. Nhưng anh nhất quyết đến với tôi và tôi cũng thấy xao lòng trước những hành động chăm sóc của anh. Tôi đã bất chấp tất cả đến với anh.
Ông trời đúng là không chiều lòng người. Mẹ anh không chấp nhận tôi, bà là người ham vật chất. Tôi không muốn anh khó xử nên đã tự động chấm dứt. Nhưng chúng tôi vẫn liên lạc, đi chơi, tâm sự với nhau những buồn vui trong cuộc sống và trong lòng tôi chỉ xác nhận anh là bạn không hơn không kém. Anh cũng xem tôi là em gái vì anh nói không mang lại hạnh phúc cho tôi thì anh sẽ lặng lẽ phía sau tôi. Chúng tôi rất hiểu nhau. Đứng trước anh, tôi không thể giấu được gì. Anh biết tôi nghĩ gì và muốn gì. Ngược lại, anh nói thực sự chưa ai có thể hiểu anh hơn tôi, kể cả ba mẹ anh.
Chia tay nhưng anh vẫn muốn quan tâm tôi. (Ảnh minh họa)
Tối qua, anh đã kể cho tôi nghe chuyện tình của anh trước khi gặp tôi. Anh rất yêu người đó, nếu như không có chuyện gì xảy ra, có lẽ họ sẽ cưới nhau. Thậm chí, họ cũng từng có con với nhau nhưng vì cô gái đó không muốn giữ nên mới bỏ đi. Họ có với nhau rất nhiều kỷ niệm và đến bây giờ, anh vẫn còn giữ những kỷ vật đó. Anh cho tôi xem bức thư cô gái đó viết cho anh trong nước mắt mà anh xem như báu vật.
Tôi nghe xong, trong lòng có chút ghen tỵ, không phải vì anh quá yêu cô ấy mà vì đó là tình yêu rất đẹp. Chỉ vì suy nghĩ trẻ con, không ai nhường ai mà họ mất nhau mãi mãi. Nhìn anh khóc, tôi không thể nào chịu nổi. Tôi hỏi anh: "Vậy anh đến với em chỉ để che lấp nỗi buồn thôi sao?". Anh nói: "Không phải, đúng là lúc đó anh rất buồn nhưng khi ở bên tôi, anh lại thấy vui và cũng có tình cảm với tôi. Có điều hoàn cảnh không cho phép hai đứa đến với nhau".
Tôi lại hỏi: "Vậy tại sao anh kể chuyện tình yêu cho em nghe?" thì anh chỉ nói: "Không có ai hiểu anh hơn em. Anh biết khi kể chuyện này ra, anh sẽ mất em nhưng anh không muốn giấu em điều gì". Anh cảm ơn vì tôi đã ở bên anh, nếu không có tôi, anh không thể đứng dậy. Anh xin tôi hãy ở bên anh, chúng tôi có thể gặp nhau, đi chơi, chăm sóc nhau nhưng anh mong tôi đừng đặt hy vọng quá nhiều ở anh. Tôi có thể làm những việc tôi muốn, có thể tìm người yêu cho riêng mình vì anh biết anh không thể cho tôi tương lai tốt đẹp.
Một lần nữa, trong lòng tôi lại dậy sóng mặc dù tôi thừa biết tình cảm anh dành cho tôi như thế nào. Rất nhiều lần, tôi muốn dùng tình cảm của mình để lay chuyển anh nhưng không được. Tôi không muốn mất anh cũng như anh không muốn mất tôi vì cả hai coi nhau như tri kỷ. Hiện tại, tình cảm tôi dành anh như một người anh trai nhưng sợ về lâu dài, tôi lại yêu anh hơn nữa và tôi sẽ tự đánh mất hạnh phúc của mình. Tôi phải làm sao đây?
Thanh Hằng
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]