Khi chia sẻ bộ ảnh này, nhiếp ảnh gia Thành Trung cũng đăng tải cảm xúc của mình qua từng giai đoạn phát triển của con gái.
Tuần thứ 8 - Sự khởi đầu. Kế hoạch ngoài dự đoán. Đó đơn giản là một ngày bình thường như bao ngày khác, bố đón mẹ từ cơ quan và đưa mẹ đi siêu âm ổ bụng do đợt đó mẹ kém ăn, mất ngủ vì nghĩ rằng rối loạn một cơ số thứ-kiểu-phụ-nữ. Bố vẫn ngồi ngoài phòng khám hí hoáy điện thoại, mẹ con nằm bên trong xem kết quả. Rồi khi bác sĩ nói mẹ đã có thai - chính là con, bố mẹ ngỡ ngàng không nói thành lời.
Tuần thứ 10: Bụng của mẹ con đã có một xiu xíu rồi đấy, nhưng vì mùa đông mặc đồ dày cộp nên mọi người cũng chưa để ý lắm. Bố cũng dần làm quen với việc đi xe với tốc độ nhỏ hơn hoặc bằng 20km/h, học thuộc từng cái ổ gà trên đường để tránh (cơ mà vẫn bị mẹ con nạt mấy phát vì lơ đãng đi nhầm).
Tuần thứ 22: Cái cảm giác chờ mẹ con ra khỏi phòng siêu âm, chỉ chờ mỗi nụ cười nhẹ với gật đầu một cái thì bố mới thở phào nhẹ nhõm và yên tâm được. Thế này thì đến ngày đẻ đúng là ngồi trên đống lửa.
Tuần thứ 23 - Thailand. Vậy là con đã được đi máy bay rồi nhé, hơn đứt bố mẹ ngày xưa. Đã thế lại còn xuất ngoại không cần hộ chiếu luôn.
Tuần thứ 26 - Chuyến công tác xa nhà. Dịp nghỉ lễ, khi nhiều gia đình đi du lịch thì cũng là lúc bố bận rộn. Còn mẹ thì bắt đầu vào giai đoạn khó khăn và cần nhiều sự cố gắng nhất. Dù mẹ không thể đi cùng bố như trước nhưng mẹ vẫn là người chuẩn bị và lo lắng cho bố đầy đủ trước mỗi chuyến đi.
Tuần thứ 28: Con lớn gần như mỗi ngày, cùng với đó là những bước di chuyển ngày một khó nhọc của mẹ. Các vết rạn cũng có nhưng việc bôi dầu từ sớm có vẻ hiệu quả rõ rệt: Da dẻ vẫn căng mịn mềm mại chứ không quá khô cứng (chả bù với làn da của bố...).
Tuần thứ 30: Đây là bức ảnh đầu tiên trong cuốn nhật ký này bố để nguyên màu sắc. Vì đơn giản đó là màu của Nắng!
Tuần thứ 31.Giai đoạn khó khăn vẫn tiếp diễn. Mặc dù các xét nghiệm hay chỉ số của hai mẹ con đều ổn định nhưng dấu hiệu bên ngoài vẫn khá vất vả. Mẹ con tăng gần 12kg so với trước khi bầu. Bàn chân múp míp tùy theo tư thế chèn của con (bố trông rất ngộ nhưng có vẻ mẹ con không thấy thế...).
Nhìn ảnh mới thấy nhanh, mới đó tuần 22 mẹ vẫn còn gọn gàng lắm thế mà vèo cái đã tuần 32 rồi đấy, hai mẹ con đã gần bằng cân của bố. Bác sĩ bảo mọi chỉ số vẫn bình thường, con chỉ "bị" hơi bé một xíu xịu xìu xiu thôi, dặn mẹ không cần uống nhiều đồ ngọt, ăn nhiều đạm lên tí là được, với cả bổ sung thêm sữa.
Tháng 7 về. Bố cũng trở về sau chuyến đi xa nhà. Vậy là bố sắp hoàn thành công việc của tháng để sẵn sàng "trực chiến" cùng hai mẹ con. Bụng của mẹ to lên trông thấy, con cũng gồ ghề không yên, cả nhà tất tất bật bật. Sẽ là một tháng đáng nhớ nhất của gia đình mình trong năm nay đây. Hai mẹ con ráng lên nhé.
Tuần thứ 37: Bụng mẹ nặng trĩu như...sắp rụng, dù vậy bác sĩ bảo yên tâm còn lâu con mới đòi ra. Ít nhiều bố cũng yên tâm cho chuyến đi tuần sau.
Khoảnh khắc bố được đón con gái bé bỏng từ tay bác sĩ, rồi lại ngắm nhìn hai mẹ con bên cạnh nhau chính là giây phút hạnh phúc và may mắn nhất của bố. Cảm ơn con đã đến với bố mẹ trong cuộc đời này. Chào mừng con đến với thế giới của chúng ta!
Theo DanViet
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]