Thanh là một cô gái đẹp đến từ vùng đất Thái Bình quê tôi. Ngày còn học trên Hà Nội, không biết bao nhiêu người theo đuổi, trong đó có tôi. Nhưng bông hoa đã có chủ, em đã chọn được hoàng tử cho đời mình. Đó là Hùng, một chàng trai ga lăng đất Hà thành, con nhà gia giáo.
Bao năm đơn phương yêu Thanh nhưng em chưa một lần đoái hoài đến tôi. Cho đến khi, mối tình 5 năm giữa Thanh và Hùng chết yểu vì không môn đăng hậu đối. Vách ngăn về hoàn cảnh đã khiến hai người không thể đến với nhau.
Năm Thanh 27 tuổi, họ vẫn chưa có dự định gì cho một đám cưới. Ở quê tôi, tuổi ấy mà chưa lấy chồng thì nhà đó coi như vô phúc rồi. Chính vì thế, họ phải chấm dứt mối quan hệ dù đã trải qua bao năm mặn nồng và vẫn còn yêu nhau thắm thiết.
Hình minh họa
Quan tâm đến Thanh nên tôi hiểu mối quan hệ của họ rạn nứt đến đâu, và tôi biết, cơ hội của mình đã đến. Thời gian này, tôi đến thăm bố mẹ Thanh nhiều hơn.
Dần dần, dù Thanh không có cảm tình nhưng trước sự thúc ép của bố mẹ, cô gật đầu đồng ý tổ chức đám cưới với tôi khi cả hai chính thức bên nhau được 1 tháng.
Yêu Thanh, tôi rất mực cưng chiều dù tôi biết em không hề có chút cảm xúc gì với tôi. Chuyện quá khứ tôi bỏ qua hết, tôi chỉ cần được sống bên em, chỉ cần Thanh sống đúng trách nhiệm làm vợ, làm dâu và biết ứng xử với họ hàng. Với họ hàng, bố mẹ tôi, Thanh luôn đúng mực. Đó là điều tôi mừng.
Sau 1 năm, Thanh mang thai. Thời gian này tôi dần cảm nhận được tình cảm em dành cho tôi. Em chăm sóc tôi và quan tâm đến tôi nhiều hơn. Nhưng điều ấy là khiến tôi nghi ngờ. Cộng thêm những lời đồn thổi từ nhóm bạn. Chúng bảo: “Con Thanh và người yêu cũ từng yêu nhau thắm thiết như vậy, hai đứa cũng không cách xa nhau là mấy. Chúng nó tằng tịu với nhau cũng không có gì lạ, mày phải xem lại xem đứa bé là con ai?”.
Dù nghi ngờ vợ nhưng tôi vẫn chăm sóc cho hai mẹ con rất chu toàn. Nhiều lần, Thanh biết tôi buồn nên có hỏi nhưng tôi đều lấy lí do để lẩn tránh câu trả lời. Có vẻ hiểu vấn đề, em nói với tôi giọng quả quyết: “Đây là con của anh, nếu anh nghi ngờ đứa trẻ không phải con mình, và có hành động gì, thì em sẽ đơn phương li dị và bế con đi dù tòa không đồng ý”.
Sự quả quyết của em khiến tôi tin tưởng em hơn. Rồi niềm vui cũng đến, đứa trẻ chào đời trước trong niềm vui mừng của hai bên nội, ngoại. Nhưng càng nhìn, tôi càng thấy đứa trẻ chẳng giống mình. Được thêm lũ bạn nói vào, trong lòng tôi như lửa đốt, nghi ngờ vợ nhiều hơn. Nghĩ lại cảnh Thanh và người cũ hẹn hò, tình tứ bên nhau máu ghen trong tôi bốc lên ngùn ngụt. Tôi nhất quyết sẽ tìm cơ hội đi xét nghiệm AND.
Nói là làm, tôi mất ăn mất ngủ chờ ngày lấy kết quả xét nghiệm. Cuối cùng ngày ấy cũng đến, cầm trong tay kết quả xét nghiệm, tôi vỡ òa hạnh phúc. Đứa trẻ là con tôi, nó chính là con tôi, không phải của người đàn ông nào khác.
Bỗng thấy mình có lỗi với vợ vì đã nghi ngờ em. Tôi nghỉ làm buổi chiều chạy nhanh về nhà. Nhưng hỡi ôi, trong phòng vắng lanh, mọi đồ dùng của hai mẹ con đã trống trơn. Chỉ còn duy nhất một mảnh giấy vẻn vẹn trên bàn khiến tôi chết lặng: “Anh là một người chồng tồi, một ông bố tồi. Anh hãy coi như chưa có đứa con này, mẹ con tôi không bao giờ tha thứ cho việc làm của anh. Đừng đi tìm mẹ con tôi, chào anh!”
Thì ra, Thanh đã biết tôi ngấm ngầm đi xét nghiệm AND mẫu tóc của đứa bé. Sự lo lắng đến mất ăn mất ngủ của tôi khiến em tìm hiểu và biết việc làm của chồng mình. Giờ tôi phải làm sao đây? Thanh đã từng có chút tình cảm với tôi nhưng vì hành động này, chắc cô ấy đã dứt khoát đoạn tuyện với tôi rồi.
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]