Tôi và chồng kết hôn khi mới tốt nghiệp đại học, lúc đó hai vợ chồng thu nhập thấp nên tự hứa với nhau sẽ cố gắng dành dụm để sau này mua nhà, mua xe cho nở mày nở mặt với mọi người. Trải qua vài năm nhờ năng lực và sự khôn khéo của chồng nên chồng tôi đã lên được chức giám đốc kinh doanh của một tập đoàn lớn có danh tiếng. Lúc này thu nhập của chồng tôi tính ra gần trăm triệu 1 tháng và thu nhập của tôi cũng tăng lên đang kể.
Tôi cứ nghĩ với khoản thu nhập như thế cùng với khoản tiết kiệm trước đó của hai vợ chồng mấy chốc mà chúng tôi mua được nhà, được xe. Tôi bàn với chồng:
- Hai vợ chồng mình cũng có một khoản tiết kiệm kha khá rồi anh à. Hay mình tìm chỗ nào thuận tiện đi làm, đi học của con để mua một ngôi nhà thôi anh. Em nghĩ cứ an cư thì mới lập nghiệp vững vàng được anh à!
- Em cứ bình tĩnh, giờ mình chưa mua nhà vội. Mới tuần trước anh đưa cho bố mẹ 500 triệu để lo việc làm cho cô Thu rồi! Thời buổi khó khăn nên anh không lỡ để cô ấy thất nghiệp, rồi lại bỏ phí công sức học bao năm thì tiếc lắm.
- Cái gì? Sao không thấy anh bàn gì với em cả!
- Anh sợ em không đồng ý nên giờ em nhắc đến mua nhà anh mới nói. Trước sau gì vợ chồng mình chẳng mua nhà. Em yên tâm đi.
Thu là em chồng của tôi, thực sự tôi cảm thấy uất ức lắm khi chồng làm như vậy nhưng chuyện cũng lỡ rồi thì tôi cũng đành ngậm cục tức này vậy. Dù sao cũng chỉ tầm nửa năm là chồng tôi kiếm lại được số tiền ấy nên đợi thêm thời gian nữa mua nhà cũng chưa muộn! Tôi tự an ủi mình như vậy để cho qua mọi chuyện.
Sau một thời gian tôi nghĩ đã đến lúc mua nhà rồi chứ không chần chừ thì chồng tôi lại đem tiền đi lo việc bao đồng mất. Chồng tôi cẩn thận nên anh làm hẳn một quyền sổ tiết kiệm và gửi tiền vào trong đó hàng tháng. Một hôm nhân lúc chồng đi ra ngoài tôi đã lục tìm xem anh đã tiết kiệm được bao nhiêu để cả hai cùng dự tính những kế hoạch tiếp cho tương lai.
Quyển sổ trước mặt và tôi thực sự sốc khi số tiền tiết kiệm chưa đến 100 triệu đồng. Lương tháng của chồng tôi tính ra đã gần 100 triệu mà sao quyển sổ mới có vài chục thế này. Đang nghi ngờ đủ thứ thì chồng về. Không cầm lòng tôi đã nói trong nước mắt:
- Anh xem lương của anh gần trăm triệu mà tiền tiết kiệm của anh chỉ có thế này? Anh đem tiền cho ai hay nuôi bồ nhí bên ngoài?
- Em cứ bình tĩnh đã, tiền anh không nuôi bồ nhí cũng chẳng cho người ngoài. Anh lấy ra 500 triệu đưa cho thằng Hải để nó cưới vợ. Bố mẹ đã già không lẽ lại để bố mẹ còng lưng lo đám cưới cho chú ấy. Thời gian nữa anh tiết kiệm rồi mình mua nhà sau cũng được em à!
(Ảnh minh họa)
Lúc này tôi thực sự thất vọng về anh. Anh chỉ lo cho gia đình, bố mẹ, các em của anh! Vậy thì gia đình của anh, con anh, vợ anh thì anh nghĩ sao đây. Đến lúc này tôi chỉ muốn ly hôn ngay lập tức bởi sự nhẫn nhịn, sự chịu đựng của tôi cũng chỉ có giới hạn mà thôi.
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]