Ngày hôm ấy, chúng tôi tạm biệt nhau trong im lặng, không một nụ hôn, không một cái ôm, không một cái siết tay, và lẳng lặng như thế chúng tôi bước ra khỏi cuộc đời nhau không một tiếng động nhưng trong tim lại là những trận cuồng phong dữ dội như đang cào xé tâm can. Ngày hôm ấy không ai khác chính tôi là người đã đặt dấu chấm hết cho một cuộc tình kéo dài mấy năm trời, một tường thành niềm tin, tưởng chừng như sẽ không bao giờ sụp đổ.
Tôi như lời anh nói chính là tuổi trẻ của anh, là niềm khát khao mà anh mong muốn có được, là ánh dương dịu dàng tỏa sáng cuộc đời anh. Chúng tôi nhẹ nhàng bước đi bên cạnh đời nhau như vậy, có đôi lần vô tâm mà đã để quên anh ở một ngã rẽ nào đó, giật mình nhìn lại vẫn thấy anh đứng đó với nụ cười trên môi. Giây phút ấy, dặn lòng mình sẽ không bao giờ để mất người đàn ông này.
Chuyện tình của tôi bắt đầu như vậy, đẹp và bình yên như bao câu chuyện tình yêu khác trên đời, anh bảo thật may mắn vì tôi đã quay đầu nhìn lại còn tôi thì lại biết ơn vì anh đã không rời đi. Chúng tôi bên nhau những ngày mưa rả rích, những ngày nắng chói chang, nhìn thấy giọt mồ hôi của người vì mình mà rơi xuống lại thấy đau thắt lòng. Rồi có những ngày hát nghêu ngao những bản tình ca, cùng đọc cho nhau nghe bài thơ tình lãng mạn, chúng tôi mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ, về chậu hoa trước hiên và chiếc xích đu đung đưa trong gió.
Rồi bỗng một ngày gió vẫn hát những bản tình ca, nhưng xích đu lại đứng im lìm ở đó, như giây phút này tôi nhìn anh lặng im. Anh nói làm ơn hãy tin anh, đó chỉ là một phút giây xao nhãng, anh cần tôi trong cuộc đời và không thể sống thiếu tôi. Tôi bảo anh hãy cho tôi thời gian, tôi cần yên tĩnh để suy nghĩ về mọi chuyện. Những ngày sau đó anh liên tục nhắn tin xin lỗi, rằng anh đã sai rồi, làm ơn hãy gặp anh, hãy tha thứ cho anh lần này. Còn những ngày đó tôi thì lại sống trong sự dày vò khi mỗi đêm về, giữa một bên là tha thứ cho anh rồi cùng nhau bước tiếp, giữa một bên là đã đến lúc nên dừng lại và cũng có những đêm thức trắng khi nghĩ về những gì đẹp đẽ mà chúng tôi đã có với nhau, cùng với đó là sự lừa dối mà anh đã mang đến. Và đến cuối cùng tôi chọn cách dừng lại mặc cho anh có đau khổ van xin, mặc cho bạn bè và người thân có mắng chửi nói rằng: rồi tôi sẽ hối hận vì đã để mất một người như anh.
Tôi không phủ nhận rằng tôi yêu anh, yêu đến mức có những đêm nước mắt ướt đẫm gối, trái tim như bị vỡ tan thành trăm mảnh, nỗi đau vì tôi và anh đã không còn là của nhau là rất thật, nhưng chắc chắn tôi sẽ không hối hận. Đối với một người anh đã từng yêu như chính hơi thở của mình, trân quý như thể đó chính là sinh mệnh của mình không có lý gì lại chỉ bởi một phút xao nhãng mà chọn lừa dối lại họ. Sự lừa dối trong bất cứ một mối quan hệ nào cũng để lại những tổn thương, nhưng lừa dối trong tình yêu dù chỉ một lần cũng không xứng đáng được tha thứ.
Tôi đã nghĩ anh chính là ánh chiều tà của mình, nhưng hóa ra không phải vậy.
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]