Thứ 5. Giảng đường nhà G
Chuông tan học còn chưa kịp đổ hồi cuối nhưng nàng đã sắp hết mọi thứ bỏ túi… Dạo này sao toàn rắc rối… buồn… giận… quá nhiều áp lực nó làm nàng như nghẹt thở, nàng muốn thoát khỏi cái không khí ngột ngạt ấy, cả buổi nay ngồi học mà tâm trí cứ thả đi đâu đâu ấy chẳng biết thầy cô nói những gì, người cứ lặng đi, thỉnh thoảng bạn bè hỏi nàng chẳng buồn trả lời, thực sự nàng muốn nói chuyện để tâm trạng thoải mái hơn nhưng không hiểu sao không thể mở miệng nói gì cả, một cảm giác chán nản len lỏi khắp mọi ngóc ngách, nàng đang buồn lắm, trăm mối tơ vò, tâm trạng bứt rứt khó tả mà không nói ra được, muốn khóc không khóc được… cứ ứ đọng nên lại càng rấm rứt, nếu cứ thế này mãi thì sẽ không chịu nổi nữa… Nàng chỉ mong hết tiết sớm để đi đâu đó cho khuây khỏa, phải giải tỏa tâm trạng thì mới có thể bắt đầu lại và làm tốt mọi việc được nếu không thì sẽ không làm nổi việc gì cả, mọi thứ sẽ rơi vào trì trệ rồi mình sẽ dần đánh mất bản thân, cái đồng hồ hôm nay có vẻ như chạy chậm hơn thì phải, cứ thấy ì ạch mãi mới qua một phút… Một chút phấn khởi khi nghe cô nói cho lớp nghỉ sớm hơn mọi ngày, mọi thủ tục nàng thực hiện thật nhanh chóng, chẳng mấy đã lấy được cái xe và từ phút đó nàng dong xe lướt nhẹ trên phố. Hà Nội đêm mùa hè gió vờn tóc bay bay. Nàng kéo căng lồng ngực thâu vào tất cả cái hương dịu nhẹ của gió quyện với cái ngắt tím bằng lăng và cả cái săn sắt bụi bặm. Con đường Lê Văn Lương ngày nào nàng cũng chỉ phóng vù một cái là đã sang đến Láng Hạ rồi về đến cổng nhà, thế mà hôm nay hình như nó kéo dài ra, dịu dàng hơn.
Cũng gần đến cầu rồi. Nàng đột nhiên giảm ga, kéo phanh rồi về số. Đột nhiên nàng thấy mình đã ở bên kia đường, khuất khỏi cái nhộn nhịp ngoài kia, len vào cái nhờ nhờ tối của con đường dọc bờ sông Tô Lịch, cái con sông ko được mĩ miều và thơ mộng cho lắm. Trịnh Ca nhé! Có một tiếng nói êm êm quen thuộc vang ra từ đâu đó. Ừ, thăm Trịnh Ca.
Qua bao nhiêu những ngoặt ngoèo rồi nàng cũng đã ở trước Trịnh Ca, cái quán nhỏ trốn mình sau lùm cây, tách mình khỏi thứ ánh sáng chói lòa mà nhờ nhợ của đèn điện hai bên, ko biết vì khiêm nhường hay vì run rẩy sợ cái xô bồ ngoài kia ập tới.
Nàng bấm máy alo gọi em gái. Em bận online hội họp xây dựng cho cái forum của trường. Nàng bấm máy gọi cô bạn cafe của mình. Cô bận, hẹn hò với chàng nào đó, nàng lờ mờ đoán. Thế là nàng ra ngoài, alo cho chàng. Nàng biết chắc nếu ko quá bận thì chàng sẽ ko bao giờ từ chối nàng. Và đúng thế thật. Chàng nói chàng sẽ qua sớm và sẽ cùng đi với anh bạn của mình, người mà chàng bảo giới thiệu cho nàng. Nàng nhoẻn miệng cười, quay trở vào nhấm nháp ly sinh tố. Sữa chua cafe. Hầu như lúc nào nàng cũng gọi món ấy, ko rõ vì thích ngửi hương cafe thơm dịu nhẹ và vị chua chua của sữa lên men hay đơn giản chỉ là một thói quen.
8h30. Nhạc công rời khỏi chỗ ngồi với cô bạn gái và trở lại đúng chỗ anh nên ngồi. Tiếng guitar thánh thót và violin ngòn ngọt chảy nhẹ vào hồn nàng miên man. Hầu như bao giờ cũng thế, mấy bản dạo đầu bao giờ cũng là nhạc quốc tế rồi Trịnh mới từ từ theo ra. Nàng trôi mình theo dòng nhạc.
Điện thoại rung nhẹ. Chàng. Nàng đánh mắt nhìn ra, vẫy tay ra hiệu. Cả hai chàng đều gọi cafe, một đen một nâu và thuốc lá, đúng chất "men" quán xá. Cậu bé phục vụ bàn hôm nay có gương mặt xinh xinh nhưng ko xinh bằng cậu hôm nọ, giọng nói cũng ko ngọt như cậu bé hôm nọ, và cũng thiếu cái nét rất hợp với Trịnh Ca như cậu bé hôm nọ. Dù sao thì cũng xinh. Nhẹ nhàng mở lời nói chuyện với hai chàng, nàng vẫn buông lơi theo tiếng đàn. Hai chàng ko quen nghe Trịnh, nhưng cũng phải khen hay. Đương nhiên là hay chứ. Nàng cũng ko phải là người nghiền nhạc Trịnh, ko am hiểu Trịnh, chỉ là bâng quơ theo điệu đàn, lãng thu theo lời hát, thế thôi. Nàng cũng ko muốn đi sâu tìm hiểu về tâm hồn Trịnh ẩn trong mỗi lời nhạc, đôi khi nàng chỉ yêu cái ko gian êm êm, đằm sâu nơi Trịnh để trú mình.
Đắm mình trong cái không gian nhờ tối đầy nhạc, nàng ko quên ngắm chàng. Chàng đẹp. Cái vẻ đẹp xinh xinh, ko lả lướt, ko oèo oặt và vẫn đậm chất "men". Nàng ngắm bạn chàng. Chàng cũng đẹp. Cái vẻ đẹp hình như có chút manly hơn, nhưng cũng còn trẻ lắm. Các chàng đẹp. Vẻ đẹp của những cậu trai chưa phải lo chuyện đời.
Xem tiếp: Chỉ là cái bóng trong nhau phần 2
Bách Nhật-Landmarkvietnam
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]