Hôm nay là ngày nhận giấy đậu đại học, mình thực sự rất hạnh phúc, nó sẽ là mốc đánh dấu sự thay đổi lớn cho cuộc đời mình… Phải rồi mình có một lời hứa, sau ngày nhận giấy đậu đại học, mình và cậu ấy sẽ gặp lại nhau ở công viên gần trường.
Không biết Hải Phong có như mình không chứ mình thì luôn nhớ rõ lời hứa đó không bao giờ quên, nhất là khi nhận tấm giấy gọi vào đại học này lại càng như nhắc nhở mình về lời hứa của hai đứa hồi ấy… “Hai đứa nhất định phải vào được đại học và ngày nhận giấy báo chúng mình hẹn gặp nhau tại công viên gần trường nhé, nhất định đấy”… nó văng vẳng bên tai mình, mình thực lòng chưa bao giờ quên cả. Ôi, nhanh thật, là ngày mai sao? Mình thấy hồi hộp và căng thẳng… Mình háo hức, sốt ruột vì… phải đợi chờ… Mình không thể diễn tả nổi những suy nghĩ trong mình nữa, quá nhiều cảm xúc, mình tự nhiên muốn khóc… Vì điều gì… Mai sẽ không chỉ là gặp lại để khoe với nhau tấm giấy này mà còn một điều quan trọng hơn đó là mình sẽ phải nói với Hải Phong những suy nghĩ còn dang dở của hồi đó, mình đã nói sẽ chờ sau ngày thi đậu đại học sẽ trả lời cho cậu ấy biết…. Suốt đêm nay, mình không tài nào ngủ được, mình bắt đầu nhớ về cậu, nhớ về cái ngày đầu tiên bọn mình gặp nhau…
Một năm trước
Oạch…aaaa… Xin lỗi nhóc… Anh đi không nhìn hay sao mà…
Xin lỗi rồi còn gì… lắm điều… Không sao chứ?
Sao gì chứ…. Đụng phải người ta còn làm phách…
Hắn bỏ đi không thèm đỡ tôi dậy…. thật là đồ thô thiển và đáng ghét nhưng được cái nhìn hắn thì rất điển trai. Kệ đi, điển trai thì làm gì chứ...
Vào lớp, tôi và hắn lại đụng nhau, thì ra hắn là học sinh mới chuyển đến. Hắn ngồi sau tôi. Dù mới đến không lâu nhưng được cái hắn điển trai lại cộng thêm cái vẻ lạnh lùng, hơi kiêu nữa thì phải mà khả năng học hành có vẻ rất khá thế nên nhiều nàng chết mê chết mệt với hắn. Riêng tôi thì ghét hắn từ cái hôm hắn đụng tôi mà không thèm đỡ tôi dậy. Nhưng chẳng hiểu có nên gọi là duyên số không khi cô giáo tiếng anh giao tôi cho hắn kèm cặp môn này, thú thực tôi học môn này rất kém mà hắn lại học cực siêu, dù không hề muốn nhưng đó là bắt buộc. Không biết hắn có chút dịu dàng nào không mà lúc nào giảng cho tôi hắn cũng quát mắng xối xả, nhiều lúc tôi bực điên lên mà không làm được gì, chưa bao giờ tôi bị ai đó mắng mỏ nhiều như vậy, nhìn hắn như băng đá vậy, chắc không tan chảy nổi đâu. Nhưng công nhận sau một tháng kèm cặp thành tích học tiếng anh của tôi khác hẳn, không còn đì đẹt 5, 6 nữa mà đã là 7, 8 thâm chí có cả 9 nữa, điều đó làm tôi khá hứng khởi…
Trong đầu tôi bắt đầu có ý nghĩ phải trả ơn cho hắn, làm thế nào đây… À, phải rồi gửi thiệp cảm ơn, không ổn… hay mời hắn uống gì đó… cũng không được… Hay là…
Xem tiếp: Bách Nhật không cô đơn phần 2
Xem tiếp: Bách Nhật không cô đơn phần 3
Xem tiếp: Bách Nhật không cô đơn phần 4
Bách Nhật-Landmarkvietnam
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]