
Thêm một chút lơ ngơ, thế là thành ngớ ngẩn.
Thêm một chút ngớ ngẩn …
... là bớt đi bao nhiêu tiếng cười, bao nhiêu vô tư, bao nhiêu hạnh phúc.
... là thêm bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu âu lo, bao nhiêu muộn phiền.
... là thêm một đống mụn chen chúc lên cái mặt vốn chẳng dễ ưa.
... là thêm một đống dớ dẩn.
Mệt. Mệt vì sức khỏe giảm sút. Mệt vì tinh thần giảm sút. Mệt vì mọi thứ đều giảm sút. Mệt vì không biết liệu đã bao giờ có gì để mà giảm sút.
Cần lắm một bờ vai.
Mà sao lại cứ phải là một bờ vai? Mấy năm ấu thơ tựa vai mẹ ẵm bồng, để trống hơn 20 năm tự tựa vai mình, đến bây giờ thèm lại một bờ vai vững chãi.
Ẩm ương trốn tìm. Vai mẹ vai cha đã còng xuống. Vai chị vai em vốn yếu mềm. Vai bạn vai bè rồi cũng dành cho người khác. Mà chàng Mr Right còn đắm đuối với bóng hồng lả lướt nào ở chốn xa xôi.
Hơn 20 năm thầm nhủ:
“Khi em khổ em buồn hay ốm
Anh đừng ở bên em.
Cuộc đời năm tháng đã dạy em.
Và em đã quen chịu khổ một mình.
Như con thú bị thương
Một mình
...liếm vết đau trong hang kín”
Nhưng giờ đây cũng chính cuộc đời năm tháng đã dạy em rằng em đã quá mỏi mệt. Còn chút hơi tàn em cố chóng mắt tìm anh. Nhưng em biết tìm anh nơi đâu giữa phố nhộn nhạo người với quá nhiều những bóng hồng xinh đẹp. Mà "anh" lại chỉ là một đại từ bất định chưa thành tên.
Nhờ mẹ cha tìm giúp nhưng mẹ cha đã quen trao hết tự do cho đứa con gái quen tự lập.
Nhờ ông tơ bà mối thì tơ duyên ông bà đã mốc gắt ra rồi.Chẹp miệng. Bây giờ chàng nào mang cau trầu đến hỏi là theo luôn chứ chẳng cần yêu đương tìm hiểu gì nữa… Nhưng tơ duyên cũng mốc hết còn gì.
Thế là nó đã quay lại với ồn ào, với tấp nập, với bon chen. Nơi phố phường ngày nào cũng hối hả, chẳng kịp yên bình một giấc ngủ… Hà Nội ơi! Sao không cho ta một khoảng lặng, Hà Nội mỗi ngày một khác, con người nơi đây cũng thay đổi cho kịp với nhịp sống thời đại.
Hôm nay tỉnh giấc thấy Hà Nội se sẽ trở mình. Lá xà cừ bỗng nhiên bay chộn rộn. Ta bỗng nhiên chùng tay lái, bỏ mặc lại mọi vấp ngã, thất bại và tự suy nghĩ không biết bao nhiêu điều, cười nhẹ một cái như trút bỏ tất cả những nặng nề, phiền toái , mệt nhọc… Ngước mắt tự hỏi không biết trong dòng người đang hối hả bon chen kia liệu có ai cũng đang ngước nhìn xà cừ đổ lá và lắng nghe gió quét lào xào.
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
ngược lòng mình tìm về nông nổi
lãng du đi vô định cánh chim trời....
Em ngược thời gian, em ngược không gian
ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
ngược trái tim từ bao giờ chai lặng
...em đánh thức nỗi buồn....
em gợi khát khao xanh...
Xem tiếp: 20 và em biết yêu! (P2)
Bách Nhật-Landmarkvietnam
Top
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]