Tình yêu vốn chẳng phải một khu vườn màu hồng như trong truyện. Con gái khi yêu cũng chẳng mấy khi được đóng vai công chúa hay tiểu thư xinh đẹp, lộng lẫy, được yêu chiều gì mấy. Nếu từng một lần bước vào, có lẽ, bạn cũng sẽ giống như tôi, muốn thật nhanh, ngay từ đầu, níu tay người đàn ông của mình lại và dặn dò thật kĩ: ‘Này anh, em sợ…’
Người ta nói, trong tình yêu, con gái luôn là người thiệt thòi. Từ những ngày đầu yêu thương, đến khi kết hôn, sinh con hay cả những chuỗi ngày làm vợ, làm mẹ, làm dâu về sau, người con gái, đặc biệt là phụ nữ Á Đông luôn thường trực trong mình những lo sợ tổn thương sâu thẳm.
Đó cũng là lí do vì sao, ngày từng ngày, em luôn cố gắng yêu thương một ai đó hết mình, luôn cố gắng hi sinh cho một người mà người ta vẫn gọi là ‘người dưng khác họ’. Dù sâu bên trong em, vẫn sợ… sợ nhiều, nhiều thứ lắm, anh à…
Em sợ một ngày đổ bệnh, khi em không còn đủ sức làm gì cho anh nữa, khi em đột nhiên trở nên vô dụng, liệu có người con gái nào vô tình tiện tay kéo mất anh đi.
Em sợ tới cuối con đường, sẽ không tìm thấy anh ở đó… hay có khi, sẽ chẳng tìm thấy ai ở đó.
Em sợ những lúc con tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, bởi những lúc bối rối như thế, biết đâu em lại vô tình làm gì đó ngốc nghếch trước mặt anh.
Em sợ vòng lặp ‘tìm kiếm’ và ‘giữ chân’ anh cứ kéo dài tưởng như vô tận. Nuôi một niềm tin trong em, liệu là đã đủ?
Em sợ những mịt mờ trong tương lai. Từng bước chân của em cứ dò dẫm, ngập ngừng, như đang men theo sườn đá. Liệu anh có ở đó, đỡ em, nếu vô tình em trượt chân, rơi xuống?
Em sợ em sẽ chẳng còn là chính mình khi ở cạnh anh.
Em sợ một ngày đến chính con tim mình cũng đổi thay tự lúc nào.
Em sợ những cái lắc đầu nơi anh.
Em sợ những đợi chờ, những hứa hẹn, những giấc mơ mãi chẳng bao giờ thành hiện thực.
Em sợ những lời nói thật… không hết lòng.
Em sợ những hờn ghen lặp lại.
Em sợ mình gặp nhau vào một thì không đúng… hay đúng thì nhưng lại chẳng phải anh.
Em sợ những tổn thương làm em chẳng yêu anh được hết mình.
Em sợ những hòa hợp chẳng bao giờ trọn vẹn.
Này anh, em sợ lắm những phút giây như thế.
Em cũng biết sẽ là đòi hỏi quá nhiều khi yêu anh mà cứ mong chờ những điều không tưởng.
Em biết, rồi anh cũng sẽ bỏ qua những phút trẻ con, yếu đuối của em như lúc này, dù chẳng mấy thoải mái, dễ chịu gì trong tâm khảm.
Em biết, bằng cách này hay cách khác, anh vẫn sẽ bù đắp những sợ hãi trong em với con tim ấm áp của mình, dù em có thích cách yêu đó của anh hay không.
Nhưng anh à, những lúc yếu lòng nơi em vốn chẳng cần một lời ủi an, chẳng cần một lòng đồng cảm, chẳng cần một câu thấu hiểu hay bất kì hành động nào lớn lao nơi anh.
Tất cả những gì em cần, đơn giản là một vòng tay thật chặt, ôm siết lấy em, mỗi khi em run lên cùng hàng ngàn nỗi sợ hoang mang như thế.
Đâu phải ngẫu nhiên, có những ngày, mắt em tự dưng ngấn nước và run lên nói với anh rằng: ‘Những ngày này, anh giữ em thật chặt nhé. Nhớ đấy. Em sợ lắm' phải không? Bởi khi đó, là lúc, con tim em đang lao đao thật sự, là lúc, em cần lắm nơi anh một điều thật vững chãi, để em tin mình sẽ chẳng lạc mất đi đâu, để em vững tin hơn rằng mình đang yêu anh, thật sự.
Một cái níu tay của anh lúc đó, đủ chặt… đủ chặt để giữ vững con tim em… giữ vững tình yêu nơi em, anh ạ.
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]