Nhưng em chắc chắn một điều rằng em là người hiểu anh tốt nhất... Anh sẽ không hiểu vì sao lúc nào em cũng tỏ ra mạnh mẽ. Chắng một cô gái nào muốn như vậy đâu anh, chỉ là cô ấy đang chờ một lý do để có thể từ bỏ sự kiên định miễn cưỡng của chính mình mà thôi anh à.
Đã có lần, em hỏi anh, rằng anh nghĩ thế nào là yêu? Anh bảo ''Chính là đứng trước mặt một người phụ nữ để che mưa chắn gió cho cô ấy, ngay cả khi không còn chút sức lực nào nữa, cũng sẽ không bao giờ nói: Anh không thể làm gì được nữa!''Em luôn đủ kiên nhẫn để lắng nghe anh kể về cô ấy băng đôi mắt lấp lánh niềm vui, luôn dằn lòng khi thấy anh âu sầu sau mỗi mối tình tan vỡ, và hạnh phúc đến ngây dại mỗi lần được anh quan tâm, lo lắng. Anh có biết những điều đó không? Hay là anh nghĩ mọi cô gái cũng đều như thế? Có thể mọi cô gái đều thế, nếu mọi cô gái đều thích anh, như em.
Em đã bên anh đủ lâu để hiểu anh hơn chính bản thân này, em đã có từ anh sự tin tưởng và cả thấu hiểu lẫn nhau. Nhưng đến khi nào, em không cần hỏi nữa, mà anh sẽ là người tự nguyện trải lòng với em. Anh biết không, người ta gọi đó là dựa vào nhau. Em vẫn luôn mơ một ngày trở thành người con gái để anh có thể che mưa chắn gió, cũng là người khiến anh yên tâm dựa vào. Thế nhưng, giấc mơ chẳng nhiệm màu như em nghĩ. Có lẽ em đã diễn trọn vai diễn của mình, nên em đành buông trôi giấc mơ. Và chỉ cần ở bên anh như vậy là đủ.Anh là thế, em yêu anh hơn mỗi ngày cũng là vì thế!
Nhưng, mỗi ngày em vẫn không thể ngăn trái tim mình ngưng nhớ về anh. Em thật dại khờ quá!
Em đã dằn vặt bản thân bao lần, rằng không biết anh đã bao giờ yêu em. Và mỗi lần như thế, em đều cảm thấy có hơi lạnh phả vào trong lồng ngực, làm em rùng mình. Rùng mình chẳng phải vì lạnh, mà vì câu trả lời của anh sau đó. Em sẽ rất đau nếu anh nói rằng anh vẫn luôn coi em là bạn, dù cho sự thật đúng là như vậy!Em đã từng nghe đi nghe lại một bài hát, lý do chỉ là vì anh rất thích nghe bài hát đó. Có những đêm se lạnh, em vẫn bật nhạc hho nhỏ, đeo tai nghe và nghĩ xem anh nhớ ai khi bản nhạc này. Em tự hỏi rằng, nếu ca khúc này phát lại trăm lần, vậy có lần nào anh nhớ về em trọn vẹn.
Em cũng tự hỏi không biết bao nhiêu lần, rằng trong một tương lai xa, liệu em có thực sự yêu thêm một ai nữa. Không phải vì người ta tốt, hay xấu, hay bất cứ lý do gì, mà đơn giản là em yêu người ấy. Giống như yêu anh ở khoảnh khắc hiện tại này, cho dù không có nghĩa là em sẽ ở bên anh mãi mãi, không có nghĩ là anh chưa từng làm tổn thương em, mà chỉ đơn giản là em yêu anh.
Anh cũng sẽ không hiểu vì sao em luôn là người vội vàng quay đi, rồi bước về thật nhanh sau mỗi lần anh nói câu tạm biệt. Vì em sợ nỗi lần tạm biệt đều có thể là lần cuối cùng gặp nhau, em sợ bóng dáng anh khi rời xa nơi đây trở thành hình ảnh cuối cùng trong câu chuyện của chúng ta. À không, không, chỉ là câu chuyện của riêng em!Anh sẽ không hiểu vì sao lúc nào em cũng tỏ ra mạnh mẽ. Chắng một cô gái nào muốn như vậy đâu anh, chỉ là cô ấy đang chờ một lý do để có thể từ bỏ sự kiên định miễn cưỡng của chính mình mà thôi anh à.
Và...
Nếu anh biết em yêu anh nhiều thế, anh sẽ hiểu tất thảy những điều em suy nghĩ, sẽ chẳng buột miệng làm em tổn thương bao lần...
Nếu anh biết em thương anh nhiều thế, anh sẽ hiểu vì sao chỉ cần là vì anh, em có thể hy sinh cả bản thân này, sẽ không trách em '' Sao em ngốc thế!"
Nếu anh biết, anh sẽ hiểu...
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]