Mà mấy kiểu nói thách của các cô các thím ngoài chợ chắc đã thành thói quen rồi. Ai tính nhu nhu trả giá vài ngàn thì coi chừng bị mua “giá trên trời”; ai dại dột trả giá nhiều thì bị chửi “có biết mua hàng không mà trả giá không chừa đường sống cho người ta”, còn ngại ngại không trả luôn thì coi như xong, cho mấy bà cô bán hàng hút máu trọn.
Bởi vậy, đi mua hàng gì cũng vậy, hàng rau cá thì trả vừa vừa, mua chỗ quen thì khỏi trả luôn cũng được chứ đi mua quần áo, giày dép, phụ kiện, mỹ phẩm,...ở chợ trời thì tui có một số kinh nghiệm lưu ý nha mấy chị em:
1. Mua những mặt hàng thời trang như giày dép, quần áo là dễ bị nói thách nhất. Người bán cũng hay có chiêu nói giá là 85k, 95k và nếu mua thì chỉ bớt được 5k thôi. Họ tạo cho bạn cảm giác mua được một món hàng được bớt giá nhưng không hề.
Những lúc như vầy, tui không để mình bị lừa đâu. Thay vì để bị chửi ngu, tui thà mang tiếng người không biết nhìn hàng, tui sẽ mạnh dạn trả thẳng xuống 15k chẳng hạn. Chúng ta cũng hay có thói quen trả giá sao cho số tiền chẵn, tròn chục. Đâu nhất thiết phải như vậy. Nếu họ hét 85k, hãy trả xuống 75k, đó là 1 ví dụ.
Mà cũng tùy chợ nữa nha, có những chỗ bạn thấy giá cao quá thì trả luôn một nửa vẫn có thể bị hố đó. Tui bị rồi nha, đợt mua cái túi ở chợ PVH, bà chủ đòi 320k, tui trả giá 150k, giằng co qua lại dữ lắm bả nói bán tui giá 160k. Cuối cùng tới khi mang cái túi đi với đám bạn, tụi nó nói bữa mua bên HTT trả giá từ 200k xuống 140k rất dễ dàng.
Lần đó tui rút kinh nghiệm, trả giá phải mạnh dạn, tự tin, tham khảo trước mấy đứa bạn coi có chỗ nào hay nói thách thì để ý, một là né luôn, hai là trả giá cho tới bến.
Mấy chỗ uy tín xíu thì vẫn phải trả giá ấy chứ, thường thì những chỗ đó sẽ nói thách trong khoảng từ 10-30k. Cho chắc chắn bạn hãy trả giá rẻ hơn 30k ngay lập tức. Nếu không được thì kì kèo giảm từ từ. Thậm chí mình còn có 1 người bạn từng chai mặt trả giá chỉ bằng 1 nửa giá người ta thách.
2. Nhìn vào thái độ người bán: nếu bạn vừa trả giá mà người bán ở đây cười và ok liền thì có nghĩa là bạn đã bị 'hớ' rất nặng. Đừng có chịu đấm ăn xôi như vậy, trong lúc thanh toán tiền, hãy giả vờ quên bóp rồi đi luôn, chứ đừng cam chịu mua 1 món hàng mà bị hớ quá trời hớ.
Còn người có level cao hơn thì khỏi nói, bán rất “chảnh”, bạn mà mua trả giá, họ chửi vô mặt, những lúc như vậy cũng chưa chắc gì họ bán đúng giá đâu nha, không có gì đảm bảo cả. Nếu xui xui, tin những người này thì bạn vừa mua hàng hớ, vừa nghe chửi luôn ráng chịu.
4. Tui hay chọn đi mua đồ những ngày trời âm u đúng kiểu 'thiên thời, địa lợi, nhân hòa'. Những ngày này, tuy là phải chịu mưa chịu nắng gì đó nhưng người bán nếu thấy “ế” quá thì nhiều khi cũng suy nghĩ rồi dễ dàng bán cho bạn 1 món hàng nào đó với giá mềm hơn.
Mà chợ ở SG thì cũng hiếm nha, cái này áp dụng khi mua đồ trong shop nhiều hơn. Chứ đi mấy chợ quen thuộc, nắng mưa gì cũng đông nghẹt.
5. Hãy đi ít nhất 2 người và 2 người cùng trả giá, đây là chiêu áp đảo tâm lý người bán. Với tâm lý đi 1 mình tui cũng hơi ngại ngại, không bao giờ dám trả nhiều đâu. Nguyên nhà người ta hợp lại chửi thì quê dữ lắm. Chắc chắn nếu đi một mình sẽ không nói lại họ đâu.
Với đi một mình sẽ bị ca dỗ nhiều hơn, không có ai tư vấn hay ngăn cản bạn, cho bạn lời khuyên thì ôi thôi, phụ nữ chúng ta dễ gì tự kiềm chế được cơ chứ.
6. Giữ thái độ kiên quyết, nếu không được thì bỏ đi. Nếu họ muốn bán sẽ gọi chúng ta lại, chiêu này tui thấy rất nhiều người hay dùng nè.
Tui cũng áp dụng rồi và thấy nên làm như vậy, chứ cứ đứng ngắm nghía, người bán biết mình thích thì nâng giá hoặc giữ nguyên không them bớt đâu. Phí sức trả giá chi nữa cho mệt.
7. Tui được 1 cái nữa là tui dù thích món đồ đó lắm, muốn mua liền lắm nhưng không bao giờ tỏ ra thích món đó. Tui hơi lảng lảng sang mấy món đồ khác trước, rồi cũng hỏi kèm món mà tui thích, sau đó giả vờ so sánh rồi chê này chê kia để trả giá. Tuy nhiên, các bạn làm thì làm vừa vừa thôi, chứ đừng có chê đồ người ta thậm tệ nha, người ta đuổi đi luôn thì chết.
8. Một kinh nghiệm nữa mà tui gọi là đánh tâm lý với bà chủ bán hàng
Tui nhìn vẻ mặt người bán hàng, nếu thấy họ hơi nghiêm tui sẽ dùng lời lẽ thuyết phục. Chẳng hạn như: “Cô ơi! Con mua ở đây mấy lần rồi, quen quá rồi còn nói thách làm gì, bớt xuống đúng giá đi cô” hoặc “Cô ơi! Bên kia người ta bán rẻ hơn”, “Lần trước con hỏi sao giá rẻ hơn mà”, “Hôm trước con với con bạn con đi mua ủng hộ cô quá chừng, không lẽ nay cô không bớt cho con được 1 ít sao cô”;...
Nếu nhìn vẻ mặt dễ chịu một tý, hoặc chủ hàng “thảo mai” 1 tý tôi sẽ dùng những câu như vầy: “Cô coi như bớt con làm quen đi cô”; “chị xinh đẹp kia ơi!chị là chủ shop phải hôn? Bớt cho em chút đỉnh đi người đẹp”; “Chỉ dễ thương bán em đúng giá đi, em còn ủng hộ dài dài mà, nhà em sát bên, đi chợ thường xuyên luôn á”; “Cô ơi, mấy nay con đi mua ở đâu cũng bán được lắm luôn, cô bớt con xíu nữa đi rồi con mua, bảo đảm cô bán đắt như tôm tươi luôn”...
Nói chung, nên biết mình biết ta thì sẽ trả giá kiểu nào vẫn sẽ tốt hơn.
Tạm thời tui nghĩ ra nhiêu đó nên chia sẻ với các bạn. Hoàn toàn dựa trên kinh nghiệm cá nhân thôi hà. Cũng có thể trả giá kiểu nàovẫn có thể bị hố, nhưng thà hố ít ít và hố mà đã cố gắng giảm thiểu thì cũng còn đỡ hơn không làm gì. Mọi người có bí quyết gì nữa không, chia sẻ thêm để mọi người cùng học hỏi với.
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]