1. Dấu “#” - có tên gọi Octothorpe???
Ký tự “#” hẳn không còn lạ với nhiều người, nhất là các bạn trẻ nghiền facebook, tumblr, Google+ hay instagram khi nó được dùng như một loại “hashtag” (hashtag là một từ hoặc chuỗi các ký tự liên tiếp nhau được đặt sau dấu #). Có người lại định nghĩa “#” là ký hiệu chỉ số, pound sign hay number sign… Nhưng thực ra nguồn gốc và định nghĩa chính xác về ký tự “#” hoàn toàn khác những gì chúng ta biết.
Theo một kỹ sư tại Bell Labs (từng là bộ phận trực thuộc AT&T), dấu thăng, “#” mà chúng ta vẫn biết thực chất có tên gọi “octothorpe”. Từ “octo” thể hiện những ký hiệu có 8 điểm. Theo một số giả thuyết, “thorpe” có nguồn gốc là một từ cổ trong tiếng anh, có nghĩa là ngôi làng nhỏ (thorp).
2. Ký tự “@” - ký tự sở hữu nhiều cái tên hài hước nhất
Hẳn ít ai biết rằng: “@” là ký tự sở hữu nhiều cái tên “gây cười” nhất trên thế giới. Người Hà Lan gọi đó là “cái đuôi khỉ”. Người Isarel thì lại gọi là “strudel”, loại bánh làm bằng trái cây tẩm đường cuộn trong bột mỏng đem nướng. Ký tự “@” cũng khiến người Anh đau đầu để nghĩ ra tên gọi cho nó. Ngoài ra còn có một số tên gọi hài hước nữa dành cho “@”? Ở Nga: little dog (chú chó nhỏ), Italy: small snail (ốc sên nhỏ) và Bosnia and Herzegovina: “crazy A”.
Tuy nhiên, hiện nay, chúng ta vẫn hiểu nó như một dạng viết tắt của từ “at”, đặc biệt là trong các thư tín thương mại, dùng để chỉ địa điểm.
3. Dấu “!” - ký hiệu tốn nhiều công sức nhất để... phát minh
Trước những năm 1970, người ta chưa hề có khái niệm cũng như sử dụng dấu “!”. Trước đó, những người đánh máy muốn sử dụng những câu thán từ trong văn bản thì phải dùng một đoạn cách giữa các câu (tương tự như phím space) và dùng một dấu móc lửng ( ‘ ) để ký hiệu hết câu.
4. Dấu “¶ “ - ký hiệu phổ biến thời Trung Cổ
Dấu ¶ thường xuất hiện trong các văn bản MS - Word hơn là các loại Word bình thường mà mọi người vẫn hay sử dụng trong văn bản hàng ngày. Nó có tên gọi “pilcrow” và khá quan trọng trọng trong văn bản viết và được gọi là ký hiệu biểu tượng thời Trung Cổ, đương nhiên là trước khi văn bản đánh máy ra đời.
Vào thời Trung Cổ, không có chuẩn mực nào cho việc ngắt dòng, thụt câu để chuyển ý trong văn bản; thay vào đó họ sử dụng những ký hiệu ¶ để chuyển câu (đôi khi ¶ còn được nằm ở giữa dòng). Những ký hiệu ¶ đầu tiên được người Rubricators - những người hành nghề viết lách được đào tạo bài bản, viết bằng mực đỏ - sử dụng (Rubricators bắt nguồn từ chữ La Tinh “rubricāre” có nghĩa là màu đỏ). Nếu một Rubricator phải hoàn thành sớm một văn bản, anh ta thường chọn cách bỏ việc viết những ký tự màu đỏ phiền toái ấy. Đó chính là lý do mà ngày nay, người ta không còn thấy ký tự ¶ xuất hiện nhiều nữa.
5. Dấu “&” - tại sao khi là “&”, khi lại là “and”
“&” hoặc “ampersand” hay “and” là ký tự thường thấy để nối các từ cùng loại với nhau. Gọi nó bằng tên nào cũng đúng. Tuy nhiên, nếu để ý phần giới thiệu của một bộ phim, người xem sẽ thấy khi thì họ giới thiệu hai tên của người tham gia sản xuất kịch bản bằng dấu “&”, khi lại dùng là “and”. Điều này được lý giải rằng “&” được sử dụng khi hai người cộng tác mật thiết với nhau cùng tạo ra thành quả, còn “and” được dùng khi hai người viết kịch bản hoạt động riêng lẻ vào những thời điểm khác nhau.
Theo Giaoducthoidai
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]