- Thị trường
- Tài chính
- Bất động sản
- Thời trang
- Làm đẹp
- Sức khoẻ
- Ẩm thực
- Du lịch
- Đời sống
- Công nghệ
- Giáo dục
- Xe 360
Quyên kháng cự yếu ớt khi bị Hùng giang hồ giam lỏng. (Nguồn ảnh: Đoàn làm phim)
Phim “Quyên” của đạo diễn Nguyễn Phan Quang Bình kết thúc. Dư âm còn lại là những màn thoại và diễn xuất như... tập kịch của Quyên và hầu hết các nhân vật, là liều lượng âm nhạc "quá tải," là... “tức anh ách” trước những cảnh thanh trừng của các bang hội người Việt trên đất khách diễn ra đơn giản, chẳng kịp “xi nhê” gì…
Hơn 20 tỷ đồng là số tiền không nhỏ để làm một sản phẩm điện ảnh trong mặt bằng chung thị trường phim Việt Nam thời điểm này, vậy nên, xem phim xong, cảm thấy... tiếc.
Những gương mặt “một màu”
Tiếc ngay trong các câu thoại phim. “Chuyển thể” không có nghĩa bê nguyên xi các lời thoại từ tác phẩm văn học sang màn ảnh. Chính vì thế, ngôn ngữ thoại của các diễn viên từ đầu đến cuối phim lại “quá kịch.” Mà đã “kịch” trong điện ảnh thì thật khó chạm tới cảm xúc.
“Quyên” được quảng bá rầm rộ, có diễn viên hành động cơ bắp Gary Daniels, có gương mặt đậm chất điện ảnh Trần Bảo Sơn, có người đẹp Vũ Ngọc Anh từng thi Hoa hậu Việt Nam… tham gia. Thế nhưng, chất lượng diễn xuất các các diễn viên chỉ ở mức đồng đều.
Quyên, Dũng… suốt 90 phút của gần chục năm thời gian trong phim đều mang một ánh mắt thiếu chiều sâu. Riêng Hùng, do Trần Bảo Sơn đóng, thần thái có phần khá hơn các bạn diễn nhưng cũng không mấy ấn tượng so với những gì anh thể hiện ở những bộ phim trước.
Quyên - dù phải trải qua nhiều biến cố và quãng thời gian gần chục năm - nhưng nét biểu cảm hiếm thay đổi, nhiều khi vô cảm đến đáng sợ. Hay Dũng (chồng Quyên), gương mặt của kẻ đối diện nỗi ô nhục đỉnh điểm, đầy phẫn uất thế mà vẫn có cái vẻ yếm thế và hèn hèn như gương mặt lúc rửa bát trong quán ăn, hay lúc khoác nguyên bộ complet sang trọng của ông chủ biệt thự xa hoa.
Nếu để ý kỹ sẽ thấy, nhiều phân đoạn, các diễn viên có cảm xúc tốt ở cận cảnh nhưng ngay khi ra toàn cảnh, dường như tinh thần đó bị... buông rơi.
Cảnh Hùng biết tin Quyên có thai với mình. (Nguồn ảnh: Đoàn làm phim)
Khi “sân khấu” bước lên màn ảnh
Bước ra từ “Quyên” của nhà văn Nguyễn Văn Thọ, trong cấu trúc phim, dường như “Quyên” của Bình chẳng có mấy đất để vẫy vùng trong những khoảng lặng riêng tư, để khán giả có thể “dòm” kỹ hơn vào cái nội tâm đầy đau đớn và dằn vặt mà đồng cảm với cô, chia sẻ với cô.
Vì cứ Quyên xuất hiện là nhạc nổi lên, cảm xúc nhân vật cứ thế theo nhạc bị "cuốn phăng" đi mà chẳng có hành động hay chi tiết sâu sắc nào để người ta nhớ tới và ấn tượng. Ấn tượng có chăng, là sự xuất hiện của những đỉnh núi trắng tuyết thật đẹp và bối cảnh hùng vĩ nơi xứ lạnh.
Có lẽ, “Quyên” của Bình muốn nhấn vào những pha hành động, thanh trừng giữa các bang anh chị người Việt ở Đức. Nhưng những phân cảnh này diễn ra nhanh tới mức có cảm giác đạo diễn cho các nhân vật đấm đá dăm ba cái, “bùm bùm” nhau và thế là… xong chuyện.
Cũng có những chi tiết tưởng chừng có thể đẩy cảm xúc lên đỉnh điểm cho cả bộ phim, tác động mạnh vào cảm thức người xem, thì lại nửa vời. Hụt hẫng.
Là khi đạo diễn dựng song song hai phân đoạn Quyên bị hãm hại một nơi, chồng sửa đồng hồ một nẻo. Nên chăng, có thể đẩy cao hơn bằng sự kịch tính, bằng sự tương phản nội dung quyết liệt hai cảnh, thay vì qua quýt, hay bằng sự tương đồng hình thức như cách chuyển động máy quay, hướng nhìn diễn viên…
Thêm một vài chi tiết khá vô lý, Hùng võ nghệ cao cường, là tay đàn anh khét tiếng giang hồ là thế, bị cảnh sát nước sở tại đuổi bắt, chỉ vì tránh một chiếc xe tải mà đánh lái, tự đập đầu vào vô lăng thôi đã bất tỉnh nhân sự. Đến cái chết của Hùng cũng khiến khán giả trong rạp bật cười vì... khôi hài.
Sau khi bị đối thủ treo ngược lên, tra tấn bằng vài pha đấm đá và cắt nửa cánh tay, Hùng hấp hối, Quyên được gọi đến gặp. Dùng chút sức cùng lực kiệt, Hùng vẫn đủ sức khen Quyên “bao nhiêu năm em vẫn đẹp” (còn đứa con là sản phẩm tình yêu tội lỗi giữa hai người, có mặt để gặp cha, lại chẳng được đoái hoài), rồi mới yên tâm nhắm mắt.
Hùng luôn bị đối thủ tìm cách thủ tiêu. (Nguồn ảnh: Đoàn làm phim)
“Quyên” mới là tác phẩm điện ảnh thứ ba của đạo diễn Nguyễn Phan Quang Bình (sau “Vũ khúc con cò” và “Cánh đồng bất tận”). Anh dành tới bốn năm và rất nhiều tâm sức để thu thập cả ngàn trang tư liệu sống động từ những mảnh đời thực cho tác phẩm mới nhất.
Với “Quyên,” Quang Bình cũng kiên định đến cùng với quan điểm “mỗi đạo diễn có một thủ pháp riêng.” Song, vấn đề là, “thủ pháp riêng” mà anh tôn thờ ấy, liệu có chạm tới cảm xúc và trái tim khán giả không. Câu trả lời dành cho những khán giả đã dành 90 phút để xem“Quyên” trọn vẹn./.
Tiếp thị & Tiêu dùng - tiepthitieudung.com. All Right Reserved
Tiếp thị & Tiêu dùng - Cập nhật thông tin mới nhất về giá cả, thị trường, mua sắm...
tiepthitieudung.com giữ bản quyền trên website này
Liên hệ: [email protected]